- Nhưng ta…ta có thể quay lại thế giới kia được không?
Huỳnh Hiểu dè dặt hỏi. Sau khi xa quê hương tới Nhân quốc xa lạ kia, nàng còn ôm ý định quay trở về. Nhưng khi trở lại rồi, trong lòng nàng lại có điểm luyến tiếc. Mà luyến tiếc nhất chính là “ hắn”.
- Không được.- Dạ thần lắc đầu nói.- Ngươi ở lại sẽ làm cản trở sự nghiệp của Mộ Dung Phong. Mà ta không hề muốn điều ấy xảy ra.
- Không thể nào? Ta làm sao có thể cản trở chàng ấy chứ? Dạ thần, ông có thể nói rõ mọi chuyện cho ta biết được không? Các người rốt cuộc còn những bí mật gì mà ta chưa biết?
Dạ thần thở một hơi dài, chép miệng :
-Thôi được, nói cho ngươi biết cũng không sao. Ngươi chắc hẳn đã nghe Mộ Dung Triệt kể về U Linh thần rồi đúng không? Thực ra, U Linh là con trai duy nhất của ta, là đứa con mà ta luôn tự hào. Năm đó, thiên đề đày ải nó xuống trần gian, lúc sắp tiến vào cổng luân hồi, ta đã lén truyền linh lực cho nó để có thể đánh thức nó ở kiếp sau. Hiển nhiên, U Linh sau khi đầu thai trở thành một người rất xuất sắc. Năm đó, ta quá nóng vội trong việc thức tỉnh nó nên đã hại nó biến thành bộ dáng ngốc nghếch, trẻ con. Nhưng bù lại, những mảnh kí ức vụn vặt của U Linh được đánh thức và tập hợp lại vào mười lăm tháng chín hàng năm. Ta nghiên cứu rất kĩ và chọn ra một phương pháp mới để thức tỉnh U Linh nhưng phải tìm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-ti-ti-den-day/1585705/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.