Vệ Ảnh đang ở nhà bếp vương phủ, tay cầm chiếc đùi gà nướng thơm phức. Hắn hít một hơi rồi đưa lên miệng, chuẩn bị cắn…Một tiếng tuýt dài vang lên. Vệ Ảnh giật mình bỏ đồ ăn xuống, dùng tốc độ nhanh nhất tìm đến nơi phát ra tiếng còi. Đây là còi ngọc hoàng thượng ban cho Huỳnh Hiểu, chỉ dùng khi nàng có việc gấp cần tìm giúp đỡ. Không biết Huỳnh Hiểu tìm hắn có chuyện gì? Tới nơi, Vệ Ảnh thấy Huỳnh Hiểu đang nướng khoai, bộ dáng thảnh thơi nhàn nhã. Hắn cau mày tiến đến chỗ nàng :
-Huỳnh Hiểu cô nương, xin hỏi có chuyện gì tìm ta ?
Huỳnh Hiểu xoay người lại, phát hiện Vệ Ảnh đứng sau lưng không khỏi kinh ngạc. Nàng lắc đầu :
-Không có. Ta đang nướng khoai nha.
Vệ Ảnh nhíu mày càng sâu. Huỳnh Hiểu cô nương không có tìm hắn. Vậy thì âm thanh vừa rồi là từ đâu tới? Chẳng lẽ hắn nghe nhầm? Không thể nào. Hắn đã được huấn luyện rất kĩ càng, lại là cận vệ ưu tú nhất hoàng cung Nhân quốc, không thể mắc sai sót nhỏ như vậy chứ ? Vệ Ảnh hoài nghi đứng ngẩn người một lúc, hừ một cái rồi rời đi.
Thấy hắn vội đến rồi vội đi, Huỳnh Hiểu không khỏi buồn bực. Nàng cảm thấy Vệ Ảnh dạo này có vẻ rảnh rỗi quá nên tìm nàng kiếm chuyện mà. Nàng vươn vai, chép chép miệng, thôi, kệ xác hắn, mấy củ khoai của nàng quan trọng hơn.
Âm thanh của còi ngọc lần nữa vang lên, Vệ Ảnh nghe thấy rõ ràng, tuyệt đối không sai. Hắn bực mình buông chiếc đùi gà chưa kịp cắn xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-ti-ti-den-day/1585681/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.