Editor: nhungchuoi
Vân Chỉ hưởng thụ cảm giác như kí kết khế ước ngầm này, mặc dù đã quên tất cả, mặc dù trở nên ngốc nghếch, nhưng cảm giác giữa bọn họ vẫn tồn tại như cũ. Cho nên nàng có thể nhìn thấy hi vọng, nàng còn phải tiếp tục kiên trì. Mang Lãng đã nói Kim Lũ Y có biện pháp vậy thì nhất định có biện pháp có thể chữa khỏi tình trạng này cho Uyên!
Đột nhiên, Vân Chỉ như nghĩ ra cái gì đó, quay đầu lại nhìn Mặc Kỳ Uyên, chăm chú hỏi: "Uyên, chàng nói xem chàng thích, ách, chàng cảm thấy Ngọc Nhi tốt hay là ta tốt?"
Khi thấy dáng vẻ nói gì nghe nấy của Uyên đối với Ngọc Nhi, trong lòng không phải không có cảm giác gì, mặc dù hiện tại Uyên mất đi khả năng suy xét nhưng nàng vẫn muốn bá đạo giữ lấy hắn, không muốn chia sẻ sự chú ý, giống như trước kia đối với bản thân vậy.
"Đương nhiên là Ngọc Nhi tốt rồi!" Mặc Kỳ Uyên buộc chặt dây lưng cuối cùng trên người Vân Chỉ, không hề lo lắng mà trả lời, sự thẳng thắn trên mặt khiến người ta phải tin tưởng tất cả lời hắn nói đều vô cùng đáng tin cậy.
Lúc này Vân Chỉ bị tức đến mức mặt đỏ cả lên, ngón tay trước mặt Uyên run lên, miệng muốn nói cái gì nhưng vẫn nhịn xuống không nói, nhắm mắt lại cố dồn nén sự tức giận, hít sâu nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, bình tĩnh.
Mặc Kỳ Uyên không hề phát hiện ra biểu hiện đỏ bừng bất thường của Vân Chỉ, vừa lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871813/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.