Khâu Lệ Thương Kình ngồi xuống bên giường, bàn tay to chậm rãi nhẹ nhàng xoa lên dung nhang xinh đẹp mê hoặc lòng người này, lòng ngón tay có chút thô ráp cùng với những vết chai sạn chạm vào mặt Vân Chỉ có chút đau, cau mày, nhưng không nói chuyện, nhưng hai mắt vẫn cảnh giác nhìn chằm chằm vào nam tử như sói trước mặt này, trên mặt còn mang theo nụ cười đầy ý tứ, nàng không biết rốt cuộc nam nhân này đang muốn làm gì.
Cánh tay bên người vẫn đang tiếp tục nỗ lực, nhưng mà với tốc độ này thì không biết còn chờ đến khi nào, não nhanh chóng chuyển động, nàng cần nghĩ ra biện pháp nhanh hơn.
"Bổn vương đã mời ngươi hai lần, ngươi cự tuyệt hai lần, vậy thì lần này Bổn vương sẽ không hỏi lại ngươi nữa, chờ ngày mai đánh thắng trận, hoặc càng triệt để hơn, giữ lấy tính mạng Mặc Kỳ Uyên, vậy thì lúc đó ngươi sẽ ngoan ngoãn về Khâu Lệ với Bổn vương, làm Ưng Vương phi của Bổn vương." Giọng nói trầm thấp của hắn mang theo nhiều chữ không rõ ràng, là giọng nói đến từ thảo nguyên, không giống với giọng nói thuần hậu trong veo của Mặc Kỳ Uyên.
Hắn còn muốn sát hại Uyên sao? Vân Chỉ nghe xong, trong lòng có một chút phẫn nộ và đau đớn, tuy rằng biết đương nhiên Uyên không phải là người dễ bị người khác khi dễ, nhưng lời này lại được nói ra từ miệng một nam nhân đầy nguy hiểm, trong lòng tự nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi. Đặc biệt hiện tại bản thân không ở bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871758/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.