"Muốn bày trận cả dưới nước sao, chẳng lẽ muốn phái một vài tướng sĩ mai phục ở dưới nước?" Mặc Hình cau mày suy nghĩ, hỏi ra vấn đề mà mấy người đều muốn hỏi.
"Hạ độc!" Gần như là trăm miệng một lời, Vân Chỉ và Mặc Kỳ Uyên nhìn nhau cười.
"Hạ độc sao?" Đó là thánh sông của Hách Liên nha, lúc trước còn lớn tiếng nói là sẽ bảo vệ thánh sông của Hách Liên bọn họ, vừa mới bắt đầu sử dụng thì đã muốn hạ độc trong sông của người ta, đôi vợ chồng này thật không biết xấu hổ là gì cả! Trong lòng Công Ngọc và Mặc Hình âm thầm khinh bỉ, nhưng cũng không thể không thừa nhận đó là một biện pháp tốt!
Nhìn biểu cảm do dự, bất an của mấy người xung quanh, biết chắc chắn là trong lòng bọn họ đang âm thầm khinh bỉ hai người bọn họ làm người không có đạo đức.
Vân Chỉ mặt không đỏ tim không đập mạnh, thản nhiên nói: "Dù sao thì lần trước khi Hoàng lăng bị hủy thì sinh vật trong sông đều đã chết sạch, lần này hạ độc xong chờ thắng trận thì giải độc là được!"
"Khụ khụ khụ!" Công Ngọc Viêm Bân che mặt ho khan rồi đứng lên, nàng nói một cách bình thản tự nhiên như vậy, chẳng lẽ nàng đã quên Hoàng lăng Hách Liên bị hủy cũng là một kiệt tác của nàng hay sao!
Giống như muốn tỏ vẻ vô cùng đồng ý với lời nói của Vân Chỉ, Mặc Kỳ Uyên tiến lên ôm lấy nàng.
"Công Ngọc, thuốc độc này giao cho ngươi, chuẩn bị nhiều một chút!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871740/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.