"Những thứ này ngươi không cần biết, việc trẫm trúng độc không cần phải giải thích với ngươi!" Không dám nhìn vào con ngươi đang chứa đầy vẻ ngạc nhiên kia, Mặc Ký Tẫn hất mặt, giọng nói trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn. Yên lặng nhắm hai mắt lại, độc này chính là sỉ nhục của hắn, là cái bóng mà cả đời hắn không thể thoát ra được.
Vân Chỉ nhìn thấu suy nghĩ của hắn, nếu hắn không chịu nói, vậy thì nàng sẽ có biện pháp của chính mình. Không ngờ là một người có vẻ ngoài thoải mái rộng rãi như hắn mà lại có những ngày phải chịu đau đớn như vậy, nàng nhất định phải tìm biện pháp giải độc cho hắn, y độc vốn thuộc cùng một nhà, nàng cũng không tin độc này không có thuốc giải.
"Trước tiên ngươi cứ nghỉ ngơi đi, ta đi bảo thái y sắc thuốc cho ngươi." Vân Chỉ nhìn qua bóng lưng Mặc Kỳ Tẫn, trong lòng khẽ than một tiếng.
Trên đường đi ra cửa, đột nhiên Vân Chỉ lại nhớ đến Mặc Kỳ Uyên, nếu nói Mặc Kỳ Tẫn chịu được hành vi giết người vô nhân đạo kia, thì Mặc Kỳ Uyên liệu có từng phải chịu qua sự thống khổ như vậy, chẳng lẽ so với Mặc Kỳ Tẫn càng khó chịu hơn sao? Không biết như thế nào, đột nhiên trái tim nàng nhói đau một cái, giống như cảm giác được cái gì đó, một cảm giác đau lòng không giải thích nổi.
Nhanh chóng hoàn hồn lại, Vân Chỉ lắc đầu liên tục, nàng làm cái gì vậy, chỉ là trong lúc vô tình phát hiện được bí mật của Mặc Kỳ Tẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngoc-nghech-treu-choc-vuong-phi-ngay-ngo/2871675/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.