(*): Đầu tiên mình cũng không biết dịch tên chương này như thế nào nữa, mọi người cứ đọc nội dung chương rồi sẽ hiểu -.-!!!!!
Những hạt châu sai trên đầu Lâm Hinh Nhân nhẹ nhàng đong đưa, trong phòng phát ra âm thanh rất nhỏ, cũng chỉ có người có nội lực cao cường mới có thể nghe thấy.
Lâm Hinh Nhân cùng người vừa mới bước vào phòng bốn mắt nhìn nhau, tựa hồ như bị kinh hách lớn, mắt mở to.
Lâm Hinh Nhân đã cảm thấy tiếng bước chân vang lên bên ngoài phòng rất kỳ lạ, nhưng khi thấy người ta đến vẫn cảm thấy rất kinh ngạc.
Người tới gần nàng là một nữ nhân, một thân hỉ phục, và dĩ nhiên là mang một khuôn mặt giống y hệt nàng.
"Đã làm ngươi sợ, có phải hay không?"Người đàn bà kia đến trước mặt Lâm Hinh Nhân, cúi đầu, mỉm cười đánh giá Lâm Hinh Nhân, "Ăn mặc như vậy, thật đúng là không khó coi, nếu như bắt ta cải trang thành một nữ nhân xấu xí mới làm khó ta."
"Ngươi....... Ngươi là ai?"Lâm Hinh Nhân làm bộ vô cùng sợ hãi, nghiêng mình, muốn tránh người đàn bà kia.
"Ta là Lâm Hinh Nhân, là vương phi vừa mới thú vào cửa nha."Người đàn bà kia tỏ ra kinh ngạc nói.
"Ta không có đắc tội với ngươi, ngươi vì cái gì phải giả mạo ta?" Lâm Hinh Nhân vẫn giả bộ sợ hãi, âm thầm chú ý đến gương mặt của nữ nhân này.
Dịch dung thuật của nữ nhân này rất cao, cẩn thận xem xét đều không phát hiện ra sơ hở gì. Nếu nữ nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ngai-qua-phan-roi/1959059/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.