"Các ngươi cẩn thận!"
Túc Dạ lên tiếng dặn dò, Tịch Xa và Quỷ Tiêu gật đầu, không nói hai lời chạy thẳng về phía sau, gần như ngay lúc đó, vô số mũi tên bắn ra, bay thẳng tới xe ngựa.
Tịch Xa lấy chủy thủ trong tay áo ra, giơ tay chém, chặt đứt vô số mũi tên. Quỷ Tiêu lại tay không mà đi, chỉ một cái trở tay đã trả lại những mũi tên đó cho cung tiễn.
Theo tiếng kêu thảm thiết vang lên, trận đấu hoa lệ bắt đầu, phía sau xe ngựa chiến đấu kịch liệt, phía trước bên trái khu rừng, hai mỗ huynh đệ cũng một cước đạp bay một người, đánh nhau bừng bừng khí thế.
Tiểu Vũ núp trong xe ngựa, chớp mắt nhìn Lưu Quang.
"Gia… Hình như có người đánh lén chúng ta?"
Lưu Quang chống cằm gật đầu: "Ừm! Nhìn qua hình như là kẻ thù của Cửu đệ."
Lỗ tai của mỗ Diệp Tử ở ngoài vô cùng tốt, nghe thấy lời này lập tức vén màn kiệu lên nói: "Này! Tam ca huynh trốn tránh trách nhiệm quá đấy! Sao lại nói là kẻ thù của ta chứ?"
Vẻ mặt Lưu Quang vô tội: “Không phải kẻ thù của ngươi, vậy của ai?"
Nói xong, hắn dời mắt nhìn Tiểu Vũ, mỗ nha đầu sững sờ, nhăn mày khó chịu nói: "Này! Người nhìn ta làm gì? Ta nhờ các người giúp một tay, ta nghe lời của các ngươi, ngoan ngoãn ở trong xe không ra ngoài. Hơn nữa, một thiếu nữ thanh thuần thiện lương như ta sao có thể có kẻ thù!"
"…"
Lưu Quang nhún vai, dời mắt, Túc Dạ lắc đầu, buông màn kiệu xuống, nhưng vừa mới thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124385/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.