Editor: Melodysoyani.
Nhìn bóng lưng hai huynh đệ nọ rời đi, tròng mắt Túc Dạ lưu chuyển, không khỏi tán thưởng nói: "Tam ca hai vị tùy tùng này, xem ra cũng là cao thủ đó!"
Lưu Quang lắc đầu một cái, khiêm tốn nói: "Tạm được! Đợi khi rãnh rồi, có thể để bọn họ so tài với hai tùy tùng của Cửu đệ!"
"Được!" Lúc này Túc Dạ gật đầu đồng ý:"Cứ quyết định như vậy đi!"
"Ừ! Quyết định thế đi!" Tiểu Vũ lên tiếng tiếp lời ở bên cạnh, hễ có dịp xem náo nhiệt, nàng đều sẽ giơ hai tay hai chân tán thành: "À đúng rồi! Nhất ngôn ký xuất!" (một lời đã định)
"Thảo Nê Mã nan truy*......" Lưu Quang rảnh rang tiếp nửa câu sau.
(*T hảo nê mã 草泥马 [cǎo•ní•mǎ]: Đồng âm với từ mắng chửi “Thao nhĩ mụ”, tiếng Việt là [Đ•M•M] ấy bà con. Ngoài ra nó còn có nghĩa khác: Thảo nê mã là tên tiếng Trung của con Dương Đà. Ở đây chắc có nghĩa là chửi rồi:v mà với trình độ phúc hắc của Quang ca thì *hắc hắc*:v)
Tiểu Vũ sững sờ, đi tới bên cạnh Lưu Quang trừng lớn cặp mắt nhìn hắn.
"Gia!? Ngươi cũng biết Thảo Nê Mã?"
Lưu Quang liếc nàng một cái: "Không phải ngươi nói, nó là Thần Thú gì đó, còn chạy nhanh hơn ngựa sao?"
"Éc......" Tiểu Vũ cứng ngắc gật đầu một cái: "Đúng vậy, là thần thú......"
Túc Dạ thính tai, đi tới bên cạnh hai người nói: "Các ngươi đang nói gì đấy? Thần Thú gì vậy?"
Tiểu Vũ sờ lỗ mũi một cái, đảo tròn mắt giải thích: "Thần Thú Thảo Nê Mã! Ặc, nó được thờ phụng ở quê hương của ta, bình thường người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124381/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.