Editor: Melodysoyani
"Người nào ở bên ngoài?"
Tiếng nói lạnh lùng trong trẻo vang lên, mỗ Vũ ngẩn ra, vô ý thức lập tức chuẩn bị trốn đi. Không ngờ vừa mới chuyển người, sau cổ đã bị người túm chặt rồi.
"Ui, ta nói Tiểu Bạch Bạch à! Lần sau ngươi muốn bắt người, có thể đổi cách khác được hay không? Ngươi không biết là ngươi xách ta như vậy rất giống túm một con chuột nhỏ à, sẽ làm ta cảm thấy thật mất mặt đó!”
Tiểu Bạch hoàn toàn không để ý dáng vẻ của nàng, khóe miệng nâng lên nụ cười quỷ dị thản nhiên nói: "Cách này coi như là tương đối dịu dàng rồi đó. Chẳng lẽ... Ngươi muốn nếm thử loại ngang ngược tàn bạo hơn?"
"A, ha ha..." Mỗ Vũ cười gượng hai tiếng, dùng sức lắc lắc đầu: "Thôi! Đột nhiên ta cảm thấy bị xách như vậy cũng tốt lắm"
Tiểu Bạch đối đãi nữ tử, từ trước đến nay đều là thương hương tiếc ngọc. Nhưng hắn biết rõ "Thói hư tật xấu" của Tiểu Vũ, biết là tuyệt đối không thể sinh ra thương hại đối với nàng! Vì thế gật gật đầu đối với Diệp Tử Khuynh đang có chút ngu ngơ đứng ở một bên xem như chào hỏi, sau đó lập tức xách mỗ Vũ vào đại sảnh.
Tiểu Vũ vừa vào đại sảnh, Lưu Quang còn chưa mở miệng nói chuyện, cửu vương gia Mộ Dung Túc Dạ lại đột nhiên phì cười ra tiếng, nhìn Tiểu Vũ nói: "Nha đầu! Làm sao mỗi một lần gặp ngươi, ngươi đều có thể mang kinh ngạc và vui vẻ đến cho ta vậy?"
Mỗ Vũ quăng cho hắn một cái liếc mắt, tức giận đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124367/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.