Editor: Melodysoyani.
Trong đình viện của Vương phủ, tam vương gia Mộ Dung Lưu Quang và thiên kim của tả thừa tướng - Tần Uyển Như đang ngồi trên ghế đá “liếc mắt đưa tình”. Tiểu Thôi xong việc lập tức lui ra, trở về thư phòng tiếp tục xử lí công văn. Tiểu Bạch và Tiểu Hắc cũng thức thời tránh xa, đối với loại thế trận này, từ trước đến nay bọn họ đều không chộn rộn *( lộn xộn, nhốn nháo).
Bọn hạ nhân đưa nước trà lên, liền thối lui đến một bên để đợi mệnh. Kết quả là, trong đình viện này, chỉ còn lại có mỗ Vương gia và mỗ thiên kim! Ách... Cộng thêm một mỗ Vũ không biết thức thời nữa!
Tần Uyển Như khó chịu quăng cho người nào đó một cái nhìn xem thường, lại ngại có tam Vương gia ở đây, nên cũng không dám nói gì thêm. Nhưng thật ra Lưu Quang đã nhìn ra tâm tư của nàng, ánh mắt khẽ chuyển, nghiêng đầu nhìn Tiểu Vũ.
"Sao ngươi còn chưa lui ra?"
Tiểu Vũ vừa nghe, lập tức kinh ngạc: "Gia! Ta là hộ vệ ở bên cạnh ngươi! Biết bên cạnh là có ý nghĩa gì không? Chính là một tấc cũng không rời! Nếu không phải có trở ngại nam nữ khác biệt, thì dù ngươi có đi ngủ hay đi vệ sinh ta cũng phải đi theo!"
Lưu Quang nhún vai không nói gì, nàng muốn ở lại như vậy cũng tốt, cứ như thế sẽ thú vị hơn! Tần Uyển Như hơi nhăn mày lại, lại lĩnh giáo cảnh giới da mặt dày của người nào đó một lần nữa.
Điều chỉnh lại suy nghĩ một chút, quyết định tạm thời không để ý tới người dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124356/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.