“Hắc hắc? Làm sao mà ngươi biết ta ở trong này?”
Cực kỳ kinh ngạc nhìn mỗ hắc đột nhiên xuất hiện, đầu Tiểu Vũ toát ra một dấu chấm hỏi nhỏ, có chút không hiểu tình huống này. Nàng nhớ rõ là nàng không nói cho bất kỳ kẻ nào biết về kế hoạch thay thế này mà...
Không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của Tiểu Vũ, cũng không ở phiền não đến cái kiểu xưng hô giống như gọi con chó kia. Tiểu Hắc chỉ chỉ quần áo ở trên đầu nàng, tức giận nói: “Mau chạy thôi, nhưng hãy mặc đồ của tiểu hộ vệ này vào trước, rồi theo ta đi ra trước đại sảnh!”
“Ha hả? Tới đại sảnh làm gì?”
Dựa vào nguyên tắc không biết thì lập tức mạo muội đặt câu hỏi, Tiểu Vũ vừa mặc quần áo vừa hỏi.
Tiểu Hắc nghe vậy nhướng mắt, giọng điệu có chút bất đắc dĩ nói: “Tiểu nãi nãi của ta! Từ lúc nào mà ngươi trở nên cực kỳ ngốc nghếch và dại khờ rồi hả? Ngươi không có một chút võ công, lại có thân phận không rõ ràng! Nơi này là Diệp phủ, hôm nay tiểu hoàng đế, còn có toàn bộ các vương công đại thần tề tựu ở đây để chúc mừng lễ thành thân của công tử Diệp gia. Hiện tại ba tầng ngoài ba tầng trong của phủ đệ này đã sớm bị vây quanh đến chật như nêm cối, chỉ sợ có người lẫn vào rồi ám sát gì đó! Bây giờ ngươi muốn lén lút rời đi à? Vậy thì ngươi đi tìm người chim để mượn một đôi cánh của họ đi, cũng không tệ lắm đâu!”
“Phi! Ta mới không đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124345/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.