“Oa cuối cùng cũng về đến nhà”. Hạo Nhân thấy phủ của tam vương gia tuy không lớn bằng hoàng cung nhưng cũng bẳng mười ngôi nhà trước đây cậu ở cộng lại. Nên phi thường hài lòng
Thiếu Hàn cùng Nhược Y đang nắm tay nhau đi phía sau Hạo Nhân mỉm cười hạnh phúc. Hắn gọi Lâm quản gia đến:
“Lâm quản gia mau đưa tiểu vương gia nghỉ ngơi”
Nhược Y tiến vào phòng, tất cả vẫn nguyên như cũ ngay cả quần áo cũng không mất đi một bộ. Nàng bất ngờ đến nước mặt tự nhiên bất giác chảy xuống. Thiều Hàn lúc này mới tiến vào, mi tâm khẽ cau lại:
“Sao vậy, nàng sao tự nhiên khóc”
“Không có gì Thiếu Hàn, ta chỉ quá hạnh phúc thôi”
Thiếu Hàn hôn lên môi Nhược Y:
“Nhược Y cũng đã ba năm, chúng ta cùng nhau ôn lại chuyện xưa”. Nói đến đây tay của Thiếu Hàn đang định thoát đi y phục của Nhược Y thì có tiếng nói truyền đến rồi có tiếng đẩy cửa
“Cha à có thể đổi phòng khác cho con được không”
Thiếu Hàn lúc này đã rất khẩn chương rồi. Tùy tiện trả lời Hạo Nhân:
“Trong vương phủ con thích phòng nào thì ở phòng đó đi”
“Cha à con trước đây luôn ngủ cùng mẹ, vậy con liền chuyển đến phòng của mẹ ở”
“Không được”
“Sao vậy”
“Con sao có thể ngủ được chứ. Ba người ngủ là tương đối chật chội nha”
Hạo Nhân bắt đầu suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Cha à người giàu như vậy có thể kê thêm một chiếc giường vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056715/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.