Thiếu Hàn cũng chẳng để ý đến lời nói của Lãnh Hạo Nhân trực tiếp tiến vào trong nhà. Hắn lại một lần nữa giật mình nhìn thấy bức ảnh kia chính xác là vẽ mình. Hắn tiến đến đưa tay sờ vào bức ảnh. Hăn đã chờ ba năm, nhất định người mà hắn chờ đã xuất hiện. Hắn quay lại nói với Hạo Nhân:
“Nhược Y đâu”
“Nhược Y là ai, ta không biết ai tên là Nhược Y”. Hạo nhân khoanh tay trước ngực hất cằm nói
“Chính là nữ nhân của ngươi, nàng ấy đâu”
Hạo Nhân thấy nam nhân trước mặt hình như đang rất tức giận. Cậu thấy người này nổi giận còn khủng bố hơn cả Y Y nên ngoan ngoãn trả lời:
“Đi làm”
Thiếu Hàn nghe thấy Hạo Nhân nói như vậy. Trong lòng lại nhói đau. Nàng lại phải làm việc. Hắn lại tự trách bản thân mình. Hắn còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Thì Thiếu Kì quay sang hỏi Hạo Nhân:
“Ngươi tên gì”
Hạo Nhân thấy người trước mặt cứ ăn bánh gấu để trên bàn của mình, tức giận đưa tay lấy lại túi bánh giữ bên mình nói:
“Ta tên Lãnh Hạo Nhân”. Thiếu Hàn thấy đứa bé trước mặt nói là họ Lãnh. Hắn nhìn Lãnh Hạo Nhân một lúc rồi nghĩ. Đứa bé trước mặt giống y hệt hắn lúc còn nhỏ. Con của hắn và Nhược Y cũng đã tầm tuổi này, càng nghĩ hắn không thể dấu được vui mừng. Hắn tiến đến vuốt má Hạo Nhân. Khi tay hắn chạm vào đứa bé này như có một sự quen thuộc lạ thường
“Con là Lãnh Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056710/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.