Tướng phủ của Đô Mã Duệ so với phủ thừa tướng của Liễu thừa tướng lớn hơn rất nhiều. Bảy người tiến đến cửa phủ thì có một đoàn gia nhân khoảng trên dưới hai mươi người, đứng ở bên cửa cúi người hành lễ
“Tham kiến Đô tướng quân”
Nhược Y có thai đối với nàng thì không sao, nhưng đối với Thiếu Hàn lại là việc quan trọng nhất. Vì không muốn cho Nhược Y phải đi lại nhiều dẫn đến mệt mỏi nên hắn nhất quyết không muốn đi thăm quan vương phủ. Nên bảy người đều ngồi ở trong phòng khách nói chuyện.
“Tam muội, tứ muội. Nghe nói hai muội trước đây bị ngã xuống nước có sao không vậy”
Nhược Trúc nghe đến đây thầm toát mồ hôi hột nàng sợ hãi hai người kia sẽ nói hết mọi chuyên. Nhược Nhan liếc mắt sang Nhược Trúc cười lạnh nói:
“Ca ca cám ơn đã lo lắng cho ta. Thực ra cũng chỉ là muốn bắt cá cho nhị tỷ mà thôi, không cẩn thận bị ngã xuống nước a”
Đô Mã Duệ lúc này khó hiểu nói:
“Bắt cá, việc này tại sao không để cho hạ nhân làm”
Nhược Trúc thấy hai người cứ nói về chuyện đấy nhiều sẽ dẫn đến bại lộ mọi việc, nàng liền cố ý lảng sang truyện khác:
“Đô ca ca lần này huynh về bao giờ lại phải trở lại”
“Ta là về ở hẳn nơi đây. Việc ở Ti Quốc đã giải quyết xong hết cả rồi”
“Vậy Đô ca ca cũng nên tính đến chuyện thành thân đi”. Nhược Trúc vừa nói vừa đỏ mặt
Nhược Y thấy Từ Diên ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056698/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.