Nhược Nhan sau khi từ chỗ Nhược Y trở về vô cùng vui vẻ. Đi vào trong phòng tìm Thiếu Kì nhưng không thấy đâu. Hỏi mọi người trong phủ thì đều nói ra ngoài từ rất sớm. Nàng rảnh rỗi liền đi dạo ngự hoa viên. Thấy xa xa trong đình nhỏ có bóng hình một nữ nhân xinh đẹp, khoảng mười năm mười sáu tuổi. Đang định tiến đến hỏi là ai thì thấy Thiếu Kì không biết từ đâu tiến vào đình trên gương mặt lộ nụ cười ánh mắt còn có nét yêu thương. Nữ nhân tiến đến ôm Thiếu Kì
Nhược Nhan lúc này cảm thấy tim rất đau, lẽ nào là Thiếu Kì đã phản bội mình. Nàng muốn tiến đến hỏi cho ra lẽ. Nhưng chân lại không cử động được. Nên là bỏ đi hay là tiến đến. Đến hỏi rồi để làm gì khi mọi chuyện trước mắt đã quá rõ ràng. Trên khuôn mặt hoàn mĩ của Nhược Nhan lúc này tự nhiên có dòng nước mắt nóng ấm chảy xuống. Nàng quay người vội vàng bước đi
Nữ nhân đang ôm Thiếu Kì thấy Nhược Nhan đau khổ rời đi trên môi nhếch nên một nụ cười quay sang nói với Thiếu Kì
“Ca, trong phủ huynh bây giờ có mấy vị tiểu thiếp rồi”
“Từ Diên bây giờ ta chỉ có một vương phi, không có tiểu thiếp, lát ta dẫn muội đi gặp nàng, muội chắc chắn sẽ thích nàng”
“Ca ta lúc nãy thấy có một nữ nhân quay người rời đi vẻ mặt rất đau khổ, có phải là”
Thiếu Hàn nghe thấy vậy trên trán xuất hiện ba vạch đen
“Sao muội không nói ta biết sớm”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056691/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.