Nhược Y đi ra ngoài nói với Lạc Yên Hồng vẫn đang lo lắng đứng ở bên ngoài
“Ngươi cứ trở về trước đi”
Lạc Yên Hồng mắt vẫn hướng vào cửa phòng trước mặt
“Hắn có sao không”
Nhược Y lắc đầu tỏ vẻ buồn bã, Lac Yên Hồng lại càng thêm hoang mang
“Hắn là vì ta nên mới trúng độc”
“Ngươi cứ trở về trước đi, hắn tỉnh lại ta sẽ báo cho ngươi biết”
Lạc Yên Hồng kiên quyết nói
“Không, ta sẽ ở đây chờ hắn tỉnh”
“Ngươi là đã bắt đầu để ý đến hắn”
Lạc Yên Hồng quay sang nhìn Nhược Y không nói gì rồi lại hướng mắt vào phía bên trong
Sau hai canh giờ Thiếu Hàn cũng bước ra khỏi phòng. Lạc Yên Hồng vội chạy đến hỏi
“Vương gia người có cứu được hắn”
Thiếu Hàn nhìn qua Lạc Yên Hồng lạnh lùng nói
“Không thể cứu chữa”
Lạc Yên Hồng đứng bất động ở ngoài cửa một lúc rồi run rẩy bước vào trong. Nhìn thấy nam nhân gương mặt tái nhợt nằm trên giường, hai mắt nhắm lại. Vết máu loang lổ in trên y phục của hắn. Nàng đi đến bên cạnh giường. Nhìn hắn một lúc thầm suy nghĩ. Nam nhân đang nằm trước mặt nàng đây rất đẹp. Môi mỏng, mày kiếm, mũi cao. Mọi thứ đều được chạm khắc hoàn mĩ. Là nam nhân này vì nàng gắp thức ăn, Vì nàng mà đỡ một đao, vì nàng mà hi sinh tính mạng. Nàng không thể hiểu hành động đó là sự biểu hiện cho cái gì, nàng không hiểu hắn vì cái gì mà vì nàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056688/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.