Thiếu Hàn đưa Nhược Y trở về đến vương phủ thì cũng khụy xuống, trên trán lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt trắng bệch.
“ Vương gia người sao vậy, ta đi gọi đại phu”
“ Ta không sao, nàng đến đằng kia lấy thuốc bôi cho ta là được rồi”. Thiếu Hàn vừa nói vừa nắm lấy tay Nhược Y
“ Được, ta đi ngay”.
Cái tủ này rất nhiều dược, Nhược Y lúng túng một hồi cũng không biết nên lấy dược nào, cuối cùng lấy ra một cái lọ màu trắng to nhất ở đấy. Vì quá lo lắng cho Thiếu Hàn nên Nhược Y bước đi rất nhanh, không cẩn thận ngã xuống đúng chỗ Thiếu Hàn đang ngồi vận công. Dược đổ lênh láng nên người Thiếu Hàn
“ A, không sao chứ”
Thiếu Hàn nhăn mày, ngửi thấy một mùi rất quen thuộc
“ Nàng là lấy dược gì vậy”
“Ta không biết a, ta đang định mang đến hỏi người, chẳng lẽ đây là thuốc độc”. Nhược Y lo lắng nói
“ Không phải thuốc độc mà là xuân công”
“ Xuân công là thứ gì?” Nhược Y vừa nói vừa tiến gần chỗ Thiếu Hàn
“ Chính là thứ giúp người ta luyện công, nhưng nếu không khắc chế được nó sẽ trở thành xuân dược”
“Xuân dược, vậy vương gia người mau khắc chế nó”
“Ta là đã dùng hết nội lực của mình, dùng khinh công đưa nàng về”. Thiếu Hàn vừa nói khuôn mặt vừa đỏ bừng, cơ thể không dám nhúc nhích
“ Nàng mau tránh ra” Thiếu Hàn vừa nói vừa đẩy tay Nhược Y ra, không cẩn thận dùng lực quá mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-mau-lai-day/2056663/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.