Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93
Chương sau
Khi Thiếu Kì chạy theo Nhược Nhan được vài bước thì bị Lý Giản Dao kéo lại “ Vương gia thiếp còn chưa nói xong” “ Mau tránh ra” Thiếu Kì nói rồi vội chạy theo Nhược Nhan Lý Giản Dao thấy vậy liền chạy theo Thiếu Kì đến phòng của Nhược Nhan “ Vương gia hoàng thượng nói tối nay ngài sẽ mở yến hội, muốn người dẫn ta cùng theo. Tiện thể bàn việc lập ta làm vương phi” “ Ta không muốn đi, cút” Thiếu Kì thấy Nhược Nhan không để ý mình liền tức giận quát Lý Giản Dao. Lý Giản Dao thấy vậy vội vàng lui xuống “ Lãnh Thiếu Kì ngươi thật sự rất được lòng nữ nhân nha. Ngươi đi có vài ngày nàng ta đã nhớ nhung như vậy” Nhược Nhan vừa nói vừa liếc nhìn Thiếu Kì “ Nhan Nhan là hiểu lầm nha, nàng ta là tự mình đa tình, ta thật sự không có gì cả” “ Ngươi còn không mau về chuẩn bị tối nay còn dẫn nàng ta vào cung làm vương phi” “ Nhan Nhan nàng hôm nay cùng ta vào cung, chắc chắn phụ hoàng sẽ thấy nàng rất tốt không nói ta hưu nàng nữa” “Nếu hoàng thượng muốn ngươi hưu ta, ngươi sẽ đồng ý sao” “Sẽ không, ta sẽ không hưu nàng Nhan Nhan. Vương phi của ta chỉ có mình nàng” “Ngươi chắc chắn” “Ta thề nếu ta thất hứa với nàng ta sẽ bị chết không…” Thiếu Kì chưa nói hết câu đã bị Nhược Nhan đưa tay lên chặn ở miệng “Không cần thề, ta tin ngươi” “Nàng thật sự là rất thương ta nha”. Thiếu Kì vừa nói vừa cười cợt nhả “Còn không mau trở về” Nhược Nhan liếc nhìn Thiếu Kì “Không muốn, ta muốn ở lại đây” Thiếu Kì vừa nói vừa tiến lại ôm Nhược Nhan
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93
Chương sau