Dạ Lãnh nhìn nằm trong ngực mình Tô Tần, lộ ra nhàn nhạt tươi cười- Ngươi kiên trì 1 chút, rất nhanh sẽ đi tới hàn đầm!
Quả nhiên sau khi đi qua con đường nhỏ kia 1 đại hoa viên liền hiện ra trước mắt.
4 phía bụi cây cao vút, bóng bẩy thúy thúy, ngay cả bụi cây thấp bé cũngđều xanh biếc, các loại kỳ hoa dị thảo càng nhiều đếm không xuể.
_ Đây là loại hoa gì a! - Hạnh nhi hết sức tò mò, quên mất lời dặn của Ngô Hạo, nhẹ giọng hỏi.
_ Xuỵt ———— – Ngô Hạo vừa định che miệng của nàng, đã không kịp rồi, 1con vẹt lục sắc bay tới, dừng ở trên nhánh cây phía trên đỉnh đầu HạnhNhi.
_ Không xong! - Ngô Hạo hô nhỏ, vừa định đưa tay ra trảo con vẹt kia, tay còn chưa chạm đến nó, vẹt liền phịch cánh bay lên trời.
_ Có tiểu thâu, có tiểu thâu!!! - Bén nhọn tiếng la vọng ở trong vườn hoa trống trải.
_ Phiền toái! - Ngô Hạo vỗ đầu 1 cái, nặng nề thở dài.
_ Làm sao vậy? - Hạnh nhi không hiểu ý hắn.
_ Cái gì cũng đừng nói, chạy mau – Dạ Lãnh ôm Tô Tần xoay người, hướng ở chỗ sâu trong rừng rậm chạy tới.
Hạnh Nhi còn chưa lấy lại tinh thần, liền bị Ngô Hạo ôm lấy, Tần Như Ca theo sát phía sau, cũng hướng ở chỗ sâu trong rừng rậm chạy tới.
_ Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Chúng ta tại sao phải né tránh? - Tần Như Ca theo bọn họ trốn ở chỗ sâu trong rừng rậm, đãi định thần xong, hắn lậptức mở miệng hỏi.
_
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ly-hon-di/1623093/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.