Chương trước
Chương sau
Nhìn nàng kia thư thái tiếu ý, Hồ Thanh Ca cảm giác mình là như vậy hàilòng, tựa hồ có thể nhìn thấy nàng cười so với bất luận cái bảo vật gìđều có thể làm cho hắn thoải mái, tay lướt xuống chạm vào lòng bàn taycủa nàng, lại chạm đến 1 mảnh vết trầy.
Hô hấp đột nhiên cứng lại, tay hắn lập tức tế nhu vuốt ve vết thương trong lòng bàn tay nàng, tựa hồ điểm vết thương này là thương của hắn.
_ Còn đau không?0 Khi đó hắn nghĩ lầm nàng vẫn là Phi Tuyết, không camlòng lần thứ 2 mất đi nàng, cư nhiên dùng cách làm cực đoan như vậy, làm thương tổn nàng, khi hắn nhận rõ tình cảm của mình xong, hắn hối hận,hối hận không nên như vậy thương tổn nàng.
_ Không đau, đều là quá khứ, không phải sao! - Băng nhu ngón tay nhẹnhàng vuốt ve, lại xúc động mẫn cảm thần kinh, toàn thân như điện lẻnquá, khiến cho 1 trận run rẩy.
Ôn nhu vuốt ve làm cho nàng tâm thình thịch nhảy, kinh hoảng rất nhiều, nàng muốn rút về tay lại bị hắn vững vàng nắm lấy.
_ Rất xin lỗi, Tần Nhi… …- Hồ Thanh Ca chăm chú cầm tay nàng, hợp ở trong lòng bàn tay, ngẩng đầu, trong mắt nổi lên ôn nhu tình ý, đáy mắt lạilà chấp nhất- Ta phát thệ, sau này sẽ không lại thương tổn ngươi, sẽkhông làm bất cứ chuyện gì thương tổn ngươi, ta sẽ vẫn, vẫn luôn ở bêncạnh ngươi, bảo hộ ngươi!
_ Hồ Thanh Ca… …- Tô Tần chưa từng thấy qua như vậy Hồ Thanh Ca.
Yêu mỵ 2 tròng mắt lý, giống như ánh sáng ngọc tinh quang hoa mắt làm chongười ta không dám nhìn thẳng, vậy chấp nhất, vậy lưu luyến triền miên,trong suốt con ngươi chỉ chiếu ra hình ảnh chính nàng, sáng quắc màlượng.
Chỉ là, cặp kia yêu mỵ 2 tròng mắt lưu chuyển lưu luyến nồng ý làm cho nàng kinh hãi, kinh chính là hắn tình ý tới quá nhanh, làm cho nàng chiêukhông chịu nổi, ánh mắt khi hắn nhìn âu yếm có chút bối rối, bắt đầu mọi nơi né tránh.
_ Tần Nhi…- Phát hiện nàng có ý định muốn tránh né, Hồ Thanh Ca đơn giảnđem tay nhỏ bé của nàng nắm ở lòng bàn tay, chăm chú dán tại trước ngựctrái.
_ Ngươi… …- Tô Tần cả kinh, muốn rút tay về, lại bị hắn vững vàng cầm.
_ Ở đây, có người để lại cho ta đau xót! - Hồ Thanh Ca yên lặng nhìnnàng- Rất đau, vì thế ta sẽ nhớ kỹ, nơi đó đau nhắc nhở ta, không thểlại làm ra chuyện thương tổn ngươi!
Tô Tần lúc này mới nhớ lại, đêm đó hắn đã từng bị của mình ngân châm đâmtrúng ngực trái, hỏi- Nơi đó thương còn chưa khỏe sao? - Nàng đêm đó hạthủ tựa hồ là hơi nặng.
_ Vết thương thì ổn rồi, thế nhưng đau đớn vẫn đang tiếp tục, sau này tanếu lại làm ra chuyện thương tổn ngươi, ngươi liền hướng ở đây trát,đừng lưu tình, đó là ta gieo gió gặt bão! - Cho dù là gieo gió gặt bão,hắn cũng là cam tâm tình nguyện!
Giữa hồ tiểu trúc
Bóng đêm bao phủ đại địa, 1 mảnh mực lam sắc, tinh quang trong đó đẹp đẽ,tôn nhau lên thành huy trên mặt hồ cũng nổi lên yếu ớt tinh hoa.
Tô Tần dựa ở hoành lan thượng, rũ tay xuống, đùa bỡn băng lãnh hồ nước.
Yếu ớt nổi lên hồ quang phóng đến trên gương mặt, chiếu ra như nước ba bàn tinh nhu sáng, như nước mà động.
Hồ Thanh Ca nói câu kia, thủy chung lẩn quẩn ở bên tai, hắn khi đó ánh mắt thật sự là chân thực, chỉ là, như vậy thâm tình, cũng không phải xuấttừ trong miệng cái người mà nàng vẫn muốn kia, bởi vì không phải làngười trong lòng suy nghĩ kia, vì thế, nói cũng là thiếu mấy phần phânlượng, không tiến sâu trong tâm khảm.
Chỉ là, cái người nàng tâm niệm kia, lúc này nhưng lại ở nơi nào?
Tô Tần khẽ thở dài 1 hơi, thu tay, băng lãnh xúc cảm lập tức phiếm tới tứ hài.
Tê ——————
Nàng hơi nhún vai, đêm nay thật lạnh, ngẩng đầu nhìn lại, tựa hồ này mùa đông cũng sắp tới!
Cúi đầu nhìn trong tay kia đóa băng hoa trong suốt như tuyết, tinh tế vuốtve cánh hoa thượng kia rất nhỏ văn lộ, tâm tư mờ ảo, Tư Mã Hằng lời nóikhi đó, trở nên có chút mờ ảo như khói, tựa hồ bị gió đông thổi qua,việt phiêu càng xa, như lũ như tơ, phiêu mờ ảo miểu.
Người thực sự rất thiện biến, vô luận là nữ nhân, hay là nam nhân, bọn họ cóthể ở 1 khắc nói yêu ngươi, thích ngươi, nhưng lại ở sau 1 khắc xoayngười đối nữ nhân khác cười, buồn cười nhất chính là, hắn nhưng ngay cảcái giải thích cũng không có!
Trong lòng cười, đêm đó cùng hắn ở bên hồ làm kia tràng quả thực chỉ là giấcmộng đẹp mà thôi, tỉnh mộng, tất cả cũng đều nên trở lại nguyên lai quỹđạo vốn có.
Muốn nói nàng không để ý, đó là giả , đương nàng nhìn thấy Tư Mã Hằng cưỡituấn mã, thủ hộ ở nữ nhân khác bên người thời gian, đáy lòng của nàngnổi lên 1 trận ghen tuông, chậm rãi đem trái tim tràn đầy, chỉ là nàngkhông muốn liền khinh địch như vậy cúi đầu, nàng luôn luôn đều là ngẩngcao ngẩng đầu lên, không để cho người khác nhìn trộm đến của mình mềmyếu.
Vừa nghĩ tới, hắn hôm nay lúc nhìn thánh nữ cái loại này nhu tình ánh mắt, lòng chua xót liền bắt đầu vô chỉ tẫn lan tràn ra… …
Tay lần thứ 2 xoa đóa băng hoa sen kia, nàng từ trong ngực lấy ra cây lượcgỗ văn lộ quỷ dị, nhìn lại nhìn, khóe miệng nhưng chỉ là dật ra cay đắng cười, đêm đó, hắn chính là dùng cái cây lược gỗ này vì mình búi tóc,nói nửa đùa nửa ái muội, chỉ là bây giờ chủ nhân cây lược gỗ này lại bồi ở tại bên người 1 nữ nhân khác, không biết hắn có phải hay không cũngsẽ nói vậy mềm nhẹ lời nói đây!?
1 trận gió lạnh theo trên mặt hồ thổi tới, Tô Tần nhịn không được đánh cái rùng mình.
Hương khí kéo tới, hương khí đinh đương hoàn bội thanh thúy có tiếng cũngtheo quần áo này, từ từ mà đến, ngay sau đó nhất kiện da sưởng phi ở tại của mình trên vai, bao lấy nàng hơi rét run thân thể.
1 trận ấm áp lập tức đem chính mình vây quanh ở, Tô Tần không quay đầulại, chỉ là dùng tay lôi kéo áo choàng lông, hé miệng cười nói0 Cám ơn,sao ngươi lại tới đây?
_ Bắt đầu mùa đông gió đêm lạnh, ngươi phải chú ý thân thể, lúc xuất mônphải nhớ mang kiện xiêm y- Quỷ mặt người đứng thẳng ở sau lưng nàng, ánh mắt hướng về phía mặt hồ xa xa.
_ Ta vừa mới tới nơi này, không biết ở đây mùa đông có thể hay không rấtlạnh- Nàng rất sợ lãnh, vừa đến mùa đông, liền giống rùa lui tiến trongchăn nguyện không trở ra.
_ Ở đây mùa đông là rất lãnh, bất quá, cũng rất đẹp…
Tô Tần nghe vậy, trắc ngẩng đầu, nhìn hắn, hồ quang tại nơi trương trênmặt nạ quỷ dị đầu hạ tinh lạnh ánh chiếu, tối nay hắn có chút khác, tựahồ hơn điểm phiền muộn vị đạo.
_ Nghe khẩu khí của ngươi, ngươi tựa hồ đối với ở đây rất quen thuộc?
_ Ân, ở đây có thể nói là của ta đệ nhị cố hương.
Đệ nhị cố hương?
Tô Tần nhìn hắn, có chút kinh ngạc, tựa hồ có người cũng từng nói qua như vậy- Vì sao ở đây sẽ là của ngươi đệ nhị cố hương?
_ Bởi vì ở chỗ này, ta từng chiến đấu qua, chỉ là bây giờ… …- Nói xong hắn 2 tròng mắt ám trầm xuống.
_ Chỉ là cái gì? - Tối nay quỷ mặt người, tựa hồ hơn 1 chút đau thương.
_ Chỉ là bây giờ lại là vật còn người mất, lần thứ 2 nặng du nơi đây, cũng rốt cuộc tìm không về vật ngày xưa nhân hòa… …
Tô Tần quay đầu, nhìn hắn- Ngươi phải tìm cái gì, cùng ngọc linh lung có liên quan sao?
_ Tần Nhi… …- Quỷ mặt người đột nhiên hô.
_ Ân?
_ Chuyện ngọc linh lung, ngươi vẫn là quên đi…- Đêm đó nghe được lời nàng nói xong, hắn liền canh cánh trong lòng, khi đó hắn không biết chântướng sự tình, khi hắn biết, hắn liền thập phần hối hận, biết vậy chẳnglàm, chỉ là phát sinh trôi qua tất cả cũng không thể vãn hồi, hắn duynhất có thể làm, liền là bảo vệ hảo nàng, không hề làm cho nàng lần thứ 2 cuốn vào ở giữa nguy hiểm.
_ Thế nào, không tìm kiếm bí mật ngọc linh lung? - Tô Tần lần đầu tiênnghe được hắn kêu tên của mình, trong lòng run lên, nhưng lại nhìn không rõ nam nhân trước mắt này.
_ Không cần… …
_ Như vậy, này người mơ ước ngọc linh lung cũng sẽ không tìm phiền toáicho ta? - Hình như hắn từng nói qua, tìm không được bí mật ngọc linhlung, nàng chỉ có 1 con đường chết.
_ Ta sẽ bảo hộ ngươi, sẽ không để cho bất luận kẻ nào thương tổn ngươi! - Hắn sẽ tẫn toàn lực của mình bảo hộ nàng, không cho bất cứ người nàoxúc phạm tới nàng!
_ Ngươi… …- Tô Tần nhìn trong mắt của hắn lộ ra kiên định, trong lúc nhất thời không biết phản ứng thế nào, tối nay thật sự là quỷ dị, tự nhiêncó 2 nam nhân đối với mình nói muốn bảo vệ mình, không hề làm cho bấtluận kẻ nào thương tổn tới mình.
Ha hả, chẳng lẽ nàng đụng cái gì may mắn! Lại làm cho 2 nam nhân như thếcẩn thận che chở, mặc dù thiếu người kia quan tâm, hình như cũng khôngcó tổn thất gì, quả nhiên là nắm chắc, tất có sở thất!
Này như thế tình trạng cũng xem như là cân đối đi, tăng thêm sự chọn cho ngươi!
Quỷ mặt ánh mắt ở lúc đảo qua nàng, bỗng nhiên hỏi.
_ Trong tay ngươi chính là băng hoa sen đi? - Nhìn nàng chăm chú hộ vàotrong ngực, tựa hồ là rất quan trọng gì đó, nhìn lại sắc mặt Tô Tần, tựa hồ không tốt lắm.
_ Ân, đúng vậy.
_ Ta nghe nói này băng hoa sen là 1 loại cực kỳ hiếm thấy trân quý, bănghoa sen có khu hàn giải độc kỳ lạ công hiệu, trân quý nhất chính là, nócó thể giải bách độc, chỉ là loại này hi hữu hoa chỉ sinh trưởng ở phíabắc Hắc Lâm trên núi Diện Yên Chi, nếu là muốn đạt được nó, nhất địnhphải lên đỉnh núi, thủ ở nơi đó, chờ trong 1 ngày rét lạnh nhất thờikhắc, 1 khắc kia đem vừa nở rộ băng hoa sen hái xuống mới có thể hìnhthành như thế hoàn chỉnh hoa hình.
_ Này… …- Tô Tần lần đầu tiên nghe nói bông cải này có lao lực như thế,thế nhưng Tư Mã Hằng chưa bao giờ đối với mình nói qua, hắn chỉ là cườirất nhẹ nhàng tự nói với mình tên đóa hoa, tự nói với mình đóa hoa nàylà như thế nào mỹ lệ, mà kia phía sau vất vả hắn lại không có nói ra.
Tay lần thứ 2 xoa đóa hoa trong suốt kia, kia băng lãnh cảm giác như đêm đó đầu ngón tay của hắn truyền đến nhiệt độ, thảo nào đêm đó ngón tay củahắn lạnh như vậy, thảo nào sắc mặt của hắn có chút mệt mỏi, vì sao chính mình lại không có chú ý tới?
Cho tới nay, tựa hồ nàng cũng quá nghiêm khắc ép hắn bỏ ra, nhìn thấy đềulà của hắn bỏ ra, như vậy nàng lại vì hắn đã làm những thứ gì?
Nàng nên cho hắn 1 cơ hội… …
_ Làm sao vậy? - Quỷ mặt người nhìn nàng hỏi.
_ Không có gì- Tô Tần lắc lắc đầu- Đêm nay, thực sự rất cám ơn ngươi! -Cám ơn ngươi giúp ta cởi ra 1 khúc mắc, nghe xong lời của hắn, nguyênbản trầm thấp tâm tình tốt hơn nhiều.
_ Ngươi có thể suy nghĩ cẩn thận, ta rất cao hứng- Đây có lẽ là chuyệnhắn duy nhất tài cán vì Nhan Phi Tuyết làm, chỉ cần nàng có thể caohứng, hắn đã cảm thấy đáng giá.
_ Bồi ta ngồi thêm 1 chút, được không?
_ Ân… …
Quỷ mặt người bất đắc dĩ nhìn tựa ở trên vai mình đang ngủ Tô Tần, cay đắng cười, nha đầu này, nhất định là mệt muốn chết rồi, mấy ngày nay nàng vì cái “Tư Hương Viên” này bận tối mắt tối mũi, từ kế hoạch đến trù bị,nàng đều là toàn tự thân tự lực, đoán chừng là thực sự mệt nhọc.
Nhẹ tay nhu vì nàng vén lên tóc mai dài đen, để xuống sau tai, trong mắtlại lộ ra ôn nhu chính hắn cũng không biết, nhẹ nhàng mà ôm lấy nàng,đem nàng che chở vào trong ngực, quỷ mặt người liền hướng gian phòng của nàng đi đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.