_ Cô nương, này… …- Hắn đau khổ hé ra khuôn mặt khóc tang, đối Thủy Như Nguyệt cầu khẩn nói- Ngươi xem này… …
Thủy Như Nguyệt nhìn nhìn Tô Tần, lại nhìn 1 chút hắn, chìm 1 hơi nói- Ngươi đi đi!
_ Đa tạ cô nương, đa tạ cô nương… …- Nam tử lập tức lui về phía sau vài bước, chuẩn bị lập tức rút lui.
_ Khụ khụ… …- Tô Tần nhẹ ho khan vài tiếng.
Nam tử lòng bàn chân mềm nhũn, cứng người, hơi run run quay đầu nhìn nàng-Vị công tử này, ngươi còn có việc! - Có việc thì nói cho xong đi, hắn đã không chịu nổi!
_ Lời của ta còn chưa có nói, ngươi thế nào liền gấp như vậy đi đâu? - Tô Tần cười hì hì đi tới trước mặt của hắn.
Hồ Thanh Ca nhìn thấy nam tử vẻ mặt hóa trư, hiển nhiên là khiếp sợ quáđộ, bộ dáng nhưng lại không dám phát tác, hắn đã cảm thấy buồn cười.
Nha đầu này, nhã hứng chỉnh người thật đúng là không phải người bình thường chịu được, ký ức đêm đó đã khắc sâu ở trong đầu của hắn, hoàn hảo chính mình nhanh chóng hướng nàng thẳng thắn, nếu không sẽ thật chọc giậnnàng, kết quả tuyệt đối so với đầu heo trước mắt này còn thảm hơn!
_ Công tử còn có gì chỉ giáo? - Hắn hối hận, không nên dây vào hỏa nhà nàng, lần này là chọc phải tổ ong vò vẽ!
Tô Tần nhìn bộ mặt hắn đã sớm sưng không còn giống con người, thấy thếnào, đều giống như đầu heo, nhịn không được nhún vai nở nụ cười.
_ Ha hả, thật giống heo, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ly-hon-di/1623067/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.