Cứ như vậy, Tô Tần rốt cuộc lần đầu tiên thoải mái từ cửa chính Duệ vương phủ đi ra ngoài. Xoay người nhìn về phía sau đạo kia đại môn nước sơn hồng, Tô Tần câu dẫn ra khóe miệng, lạnh lùng cười- Ta phát thệ, cuộc đời này tuyệt đối sẽ lạikhông bước vào đây nửa bước! Tư Mã Duệ, ngươi, ta, sẽ không bao giờ gặp lại! Tư Mã Hằng thì lại là vẻ mặt yên lặng nhìn nàng, thần tình lạnh nhạt. _ Hừ, theo ý tứ của ngươi! Theo đầu của ngươi ấy! - Kia chính là 1 tênhỗn đản! Không phân tốt xấu đánh chính mình 1 cái tát, lại còn có thểkiêu ngạo như vậy, quả nhiên là chỉ cho phép châu quan phóng hỏa, báchtính không được đốt đèn! Ở trên đường trở về, Tô Tần học hắn bộ dáng nói chuyện, vai run lên, bộ dáng thập phần tức cười. Nhìn nàng kia cực độ quái dị bóng lưng, Hạnh nhi nhịn không được cười lên- Tiểu thư, đùa rất vui nha… Theo Tô Tần lâu như vậy, Hạnh nhi rốt cuộc cũng bị “Hun đúc”, học 1 ít từ của nàng dùng hằng ngày. _ Ha ha, Hạnh nhi nói đúng nha, học nhưng thật ra rất nhanh! - Tô Tần vẻ mặt biểu tình “Ta rất tự hào” nhìn Hạnh nhi. _ Chỗ nào, còn không phải đều là tiểu thư người giáo thật tốt! - Kinh qua sự kiện trà lâu, Hạnh nhi sau khi nhìn thấy Tư Mã Hằng kia 1 bộ dángchỉ biết ăn tức không thể ra tay, đối với Tô Tần sùng bái mỗi ngày giatăng mãnh liệt, quả thực đem nàng nâng thành thần linh cúng bái. _ Ân, ân, trẻ nhỏ thật dễ dạy! - Tô Tần học bộ dáng phu tử, gật gù đắc ý nói. Không còn gì để nói ———————— Tư Mã Hằng nhìn trước mắt đôi chủ tớ dở hơi này, thái dương tích ra hơn N giọt mồ hôi. Quả nhiên, có nhiều chủ nhân, sẽ có nhiều người hầu! _ Được rồi, Tam vương gia, chuyện ngày hôm nay phải tạ ơn ngươi! - Tô Tần ân oán rõ ràng, mặc dù người này trước đây chính mình cũng không hoàntoàn thích hắn, nhưng là hôm nay hắn xem như là thay mình giải vây, từnơi của con ngựa chết kia đem mình bảo vệ đi ra. Dựa theo luật pháp hiện đại, hắn chính là người bảo lãnh, mà chính mình thì lại thành người được bảo lãnh, bởi vậy, hắn cùng mình quan hệ lại nổilên biến hóa vi diệu, nói chung, không thể đắc tội được! Đem tất cả ân oán trước kia tạm thời để qua 1 bên, Tô Tần quyết định trước cùng hắn bắt tay giảng hòa. _ Chỗ nào, chỉ là việc nên làm mà thôi, không đáng nhắc đến! - Tư Mã Hằng lúc này lại thu hồi vẻ mặt bất cần đời, biểu tình nhàn nhạt nhìn khôngra bất luận cái cảm xúc gì- Bất quá, trước mắt còn chưa tìm được thủphạm chân chính phóng hỏa, ngươi vẫn không thể ly khai kinh thành. _ Ngạch, Tam vương gia chỉ giáo cho, ta khi nào nói muốn đi! - Nha nha,người này quả nhiên khôn khéo cùng giống khỉ như nhau, cái gì cũng chạykhông thoát ánh mắt của hắn. _ Ha hả, ta chỉ nói vậy thôi, còn tùy ở ngươi nữa! - Tư Mã Hằng khóe miệng vung lên nụ cười thản nhiên, nhìn nàng. Tô Tần khóe miệng tiếu ý lại như là hoa nhi ủ rũ, trong nháy mắt suy sụp đi xuống. Quả nhiên là phúc hắc nam nhân! Rõ ràng cái gì cũng biết hết, lại cái gì cũng không thèm nói ra! Rõ ràng cái gì cũng không nói ra, so với người khác nói 1 sọt 1 lần lun còn lợi hại hơn! Nha nha, đừng xem hắn trong ngày thường cợt nhả, nhưng trực giác của mìnhnói cho Tô Tần biết, nam nhân này tuyệt đối không giống hắn biểu hiện ra ngoài thoạt nhìn đơn giản như vậy, nói chung 1 câu, là 1 tên trongngoài toàn bộ không đồng nhất! Lúc này Tư Mã Hằng không có thuật đọc tâm, nếu như hắn may mắn mà biết,biết Tô Tần trong lòng suy nghĩ gì, phỏng chừng sẽ lại bị tức giận đếnhộc máu mất thui! _ Được rồi, tiểu thư mặt người làm sao vậy, còn có trên vai động kia làcái gì? - Đương lúc Tô Tần xoay người, Hạnh nhi nhìn thấy trên má tráinàng hỏa hồng 1 mảnh, hơn nữa trên vai phải cũng có cái phá động, xuấtphát từ quan tâm, Hạnh nhi dùng tay nhẹ nhàng mà điểm 1 cái. Ôi ———————— Tô Tần đau đến kinh hô lên, che vai, vậy mà nơi đó đã sớm thành 1 trận ôn ướt, mở tay ra vừa nhìn, huyết hồng 1 mảnh. _ Tiểu thư, làm sao vậy? - Hạnh nhi nghiêng người qua, muốn nhìn minh bạch. Tô Tần vội vã thu hồi bàn tay, sau đó làm ra 1 bộ thần thái dễ dàng, cườinói- Không, không có gì, được rồi, Hạnh nhi, ta hôm nay hơi mệt, muốn 1người nghỉ ngơi thật tốt, ngươi đi tới gian phòng khác nha! Trước các nàng vì tránh né Tư Mã Duệ “Phát lệnh truy nã”, chỉ đặt 1 phòng,bây giờ nàng bị thương, vì không muốn Hạnh nhi lo lắng, nàng quyết định 1 người 1 gian là tốt. _ Tiểu thư…- Nhìn Tô Tần bộ dáng đi vội, Hạnh nhi có chút nghi hoặc, vừa mới muốn mở miệng hỏi nàng, lại bị Tư Mã Hằng ngăn lại. _ Làm cho nàng 1 người yên lặng 1 chút- Tư Mã Hằng đè lại Hạnh nhi, nhìnphương hướng Tô Tần rời đi- Bây giờ nàng, đích xác cần hảo hảo mà nghỉngơi 1 chút! _ Tiểu thư…- Hạnh nhi tựa hồ cũng phát hiện cái gì, cũng không nhiều lời nữa. ☆☆☆☆☆ Tô Tần trở lại trong phòng khách sạn, mới vừa vào môn, nàng liền dùng 2 tay cửa môn khép lại. Thân thể liền dọc theo ván cửa chảy xuống trên mặt đất. Khóe miệng tiếu ý cũng khó có thể duy trì nữa, trong nháy mắt, suy sụp đi xuống, trong mắt nước mắt không ngừng đảo quanh. Lần đầu tiên, Tô Tần cảm thấy cô độc, cảm thấy ủy khuất, xuyên việt mangđến cho mình tất cả không thích ứng, bây giờ giống như hồng thủy phá đêra đem chính mình yêm mai. Tư Mã Duệ 1 tát này đánh cho nàng nội thương nghiêm trọng, đem yếu đuốitâm vốn trước nay luôn ngụy trang kiên cường thoáng cái tan mất tất cảlớp khiên che chắn, sợ hãi tịch mịch như đạn bắn ra, đơn giản xuyên timthấu xương. Đau, lặng yên không 1 tiếng động, nhưng lại, khắc cốt ghi tâm! Ô ô —————— Cúi đầu nức nở thanh, đứt quãng truyền ra… Tô Tần vùi đầu vào giữa 2 đầu gối, nguyên bản cố gắng kềm chế nước mắtcũng nhịn không được nữa, dường như hồng thủy vỡ đê, 1 dòng lại 1 dòngtuôn ra. _ Sư phụ, người gạt ta, ô ô, ngươi lừa Tần nhi, nói cái gì chỉ cần cốgắng sống thoải mái, liền sẽ nhận được hạnh phúc, thế nhưng Tần nhi thực sự rất cố gắng sống rất rộng rãi thoải mái, vì sao Tần nhi vẫn không có đạt được hạnh phúc mình muốn! Không chỉ có không đạt được, còn vì cứu 1 con mèo cái nhỏ đáng thương đem bản thân mệnh cũng mất, không hiểu sao lại xuyên việt đến cái địa phươngquỷ quái này, xuyên việt còn chưa tính, còn gặp 1 đám phúc hắc nam nhân, 1 chỉ biết khi dễ nàng, 1 chỉ biết uy hiếp nàng, 1 cái khác càng thêmđáng ghét, cư nhiên chẳng phân biệt được hắc bạch đánh nàng. Mặc dù Tô Tần là 1 cô nhi, thế nhưng nàng từ nhỏ cũng rất nghe lời, lạithập phần cơ linh, rất được sư phụ yêu thương, bởi vậy kể cả người nổidanh nghiêm khắc như sư phụ cũng không nỡ đánh nàng 1 chút, người nàythật quá đáng, cư nhiên độc ác như vậy quặc nàng 1 cái tát, thật đau a,không chỉ có ở trên mặt, càng ở trong lòng! _ Ô ô, sư phụ người nói muốn trở thành người chân chính dũng cảm, trướcphải kiên cường, trước phải học được trực diện thảm đạm nhân sinh, nhânsinh của ta đủ thảm đạm rồi, ta cũng nhịn, nhận, còn rất nhận mệnh tiếpthu, thế nhưng vì sao chính mình vẫn không thể càng thêm kiên cường! Nghĩ như vậy, tựa hồ lời nói sư phụ đều không chính xác! _ Bất quá, sư phụ người vẫn là nói đúng 1 việc, ngươi nói chỉ cần ngẩngđầu lên, nước mắt liền sẽ không dễ dàng chảy ra, ta hôm nay rất cố gắngngẩng đầu lên, quả nhiên, nước mắt kp có đơn giản ở trước mặt tên hỗnđản đó chảy ra, chỉ là… Thế nhưng nàng lại cúi đầu xuống, toàn bộ liền đều chảy ra, Tô Tần lúc nàylại 1 lần nữa dùng chính mình thể nghiệm nghiệm chứng cho 1 định luậtvật lý———— định luật lực hấp dẫn vạn vật của địa cầu! Nói xong, Tô Tần có lẽ là quá mệt mỏi, khóc xong, nàng lại muốn ngủ… Giữa nửa mê nửa tỉnh, tựa hồ có người đem nàng bồng lên. _ Sư phụ, Tần nhi thật không có phóng hỏa, thật không có…- Tô Tần trongmộng nói mớ mang theo khàn khàn, nàng dùng mặt cọ cọ y phục của hắn, 1bộ ủy khuất bộ dáng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn còn mang theo giọt nướcmắt. Nghe vậy, 2 tay ôm nàng rõ ràng cứng đờ, sau đó nhẹ nhàng mà đem nàng đặt lên giường, đắp chăn cho nàng. Tay phất qua má trái của nàng kia thoáng có chút phù thũng, băng lãnh đầungón tay xoa trôi qua địa phương, lại thành dị thường cực nóng, Tô Tầntrong lòng giật mình, bỗng nhiên mở 2 mắt ra, vừa nhìn, liền giật mình. _ Là ngươi! - Khi nàng thấy rõ người tới, kinh hô lên! +++++ Lại là hắn! Tô Tần vừa mở mắt liền nhìn thấy quỷ mặt người đang ngồi ở mép giường, cầm trong tay 1 lọ thuốc, ngón tay dính thuốc chính hướng trên mặt của nàng vẽ loạn. Ngón tay vừa mới dính thuốc, đang chuẩn bị vì nàng bôi thuốc, kết quả lạichống lại 1 đôi mắt trợn thật lớn của nàng, trong lúc nhất thời, cũngngây ngẩn cả người. Kết quả là, 4 mắt 1 lớn 1 nhỏ ở không trung mà nhìn nhau… Mấy giây qua đi, Tô Tần phản ứng đầu tiên chính là vươn tay, hung hăng bóp 1 chút má phải của mình! (Tô Tần: Này nha, mặc dù phát ngốc nhưng cũng không đến nỗi ngốc thật, nàng còn nhớ rõ má trái của mình bị thương, không bóp được!) Ôi! Đau! ———————— _ Quả nhiên không phải đang nằm mơ! - Tô Tần lúc này mới ý thức được, đây hết thảy đều là thật! Thực sự kỳ lạ, ban ngày ban mặt, hắn cũng rangoài hành động!? Tích mồ hôi —————— Quỷ mặt người thái dương lần thứ 2 tích ra 1 đống lớn mồ hôi hột. Nha đầu này vì sao không thể tựa như người bình thường, mỗi lần gặp lại,nàng luôn luôn muốn làm như vậy, trước kia là buổi tối thấy nàng, nói là cho rằng nằm mơ cũng thì thôi, hôm nay là ban ngày thấy nàng, chẳng lẽnàng còn có thể làm mộng tưởng hão huyền giữa ban ngày ban mặt sao! _ Đừng cho là ta thích mơ mộng hão huyền, thuần túy là bởi vì ngươi hômnay hành động thực sự quá làm người ta, ân, nói như thế nào đây, thật sự là quá làm ta thụ sủng nhược kinh, vì thế, ta còn tưởng rằng thật là ởmơ mộng hão huyền! - Tô Tần trực tiếp đem nghi ngờ trong lòng của hắnnói ra. Đừng trách nàng quá mức kinh ngạc, thật sự là bởi vì trước đây hắn đối vớimình hung dữ như vậy, uy hiếp mình cũng thì thôi, còn ép mình uống độcdược, nhưng hôm nay nhìn lại hắn, cư nhiên cầm thuốc mỡ vì mình đồ mặt,điều này có thể không làm nàng kinh ngạc sao! May mắn là Tô Tần nàng định lực hảo, nếu đổi thành người khác, đã sớm khiếp sợ quá độ, 2 chân vừa đạp, trực tiếp thấy Diêm vương lun rồi, chỗ nàocòn có tinh thần cùng hắn ở chỗ này nói chuyện tào lao chứ! Quỷ mặt người nghe ra nàng nói ngoại ý tứ, lần thứ 2 khựng người, tay cũngvô lực buông, đem bình thuốc đặt ở bên gối đầu của nàng. _ Ngươi người này, chính là đối với ngươi tốt không được, cần phải hungdữ ngươi mới cam tâm! - Không biết có phải hay không khi nói, hắn nóinhưng thật ra có vài phần vị đạo tức giận- Thuốc ta để ở đây, chính mình tự bôi thuốc đi! Ngạch ~~~~~ Tô Tần đột nhiên cảm thấy thập phần bất đắc dĩ, hắn tính tình đại gia lạitới nữa rồi, cũng không nhớ lại là ai đem nàng hại thành như vậy! Nếu không phải là hắn ép mình uống độc dược, ép mình vì hắn đi tìm cái gìmà ngọc linh lung, nàng có thể bị tổn thương cho thành như vậy sao! _ Ta đem ngọc linh lung tìm được, giải dược của ta đâu? - Tô Tần đưa rangọc linh lung, nàng cảm thấy vẫn là nhanh chóng chuyển nhập vào vấn đềchính thì tốt hơn. Quỷ mặt người chỉ chỉ bình thuốc trên gối đầu- Giải dược ta đã cho vàothuốc tiêu sưng, ngươi chỉ cần mỗi ngày đúng giờ bôi thuốc, sẽ giải độc! Nghe vậy, Tô Tần không hiểu nhìn hắn, trừng to mắt mà nhìn. _ Ta xem hôm nay ta nhất định là bị thương quá nghiêm trọng, nếu khônglàm sao lại xuất hiện ảo giác! - Tô Tần nói xong lắc lắc đầu, tiếp tụcnằm xuống nghỉ ngơi. _ Còn đau không? - Quỷ mặt người buông xuống 2 tròng mắt, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, sau đó cúi đầu hỏi 1 câu như vậy. _ Không đau ư, ngươi để cho ta đánh 1 cái tát thử xem! - Tô Tần tức giậnliếc hắn 1 cái, không đau mới là lạ, đau muốn chết lun nè! _ Biết rõ Tư Mã Duệ không dễ chọc, ngươi còn đi trêu chọc hắn làm cái gì! - Lại còn phóng con chuột cùng mèo vô vương phủ, nha đầu này trong óctoàn chứa mưu ma chước quỷ thực sự làm cho hắn không dám tâng bốc! Làngười cổ quái đến mức kì quái! _ Ta không đi trêu chọc hắn, sẽ không có chuyện sao! - Nha nha, còn không phải cũng là vì tìm ngọc linh lung, nếu như sớm biết rằng nó treo trênngười hắn, nàng hà tất phí sức như vậy, làm cho mình bị thương nặng nhưvậy mới đổi được 1 ngọc linh lung mà thôi, thật không đáng! _ Ngươi nhận, liền như vậy cũng không có chuyện gì, cũng sẽ không bị 1 cái tát này! _ Không phải chuyện ta làm, ta tuyệt đối sẽ không thừa nhận! - Tô Tần lúc này nhưng thật ra rất kiên định- Sĩ khả sát bất khả nhục! Ngạch ~~~~~~~ _ Ngươi nhưng thật ra rất có cốt khí nhỉ! _ Đương nhiên! - Tô Tần lại kiêu ngạo mà giơ lên cằm. _ Như vậy, đối với ngươi mà nói, đến tột cùng là cốt khí quan trọng hay là mệnh quan trọng hơn? - Hắn đột nhiên thật tò mò. _ Đương nhiên là mệnh quan trọng! - Tô Tần không chút nghĩ ngợi liền trả lời ngay. _ Vì sao? _ Mệnh cũng bị mất, ngươi còn chứng minh cốt khí của ngươi làm gì nữa! -Nếu không, nàng hà tất mạo hiểm đi vương phủ tìm ngọc linh lung! _ …- Hắn không nói gì, thật sự là không biết nói gì, bất quá, đối vớingụy biện theo trong miệng nàng nhảy ra, hắn đã tập mãi thành thói quen, bình tĩnh, bình tĩnh là được rồi… _ Bất quá…- Tô Tần đột nhiên ngữ phong vừa chuyển, 2 mắt theo dõi nhìn hắn. _ Gì chứ sao lại nhìn ta như vậy? - Quỷ mặt người bị cái loại này ánh mắt quái dị của nàng nhìn chằm chằm toàn thân không được tự nhiên, có chútkhông được tự nhiên hỏi. _ Nga, không có gì, ta là đang suy nghĩ, ngươi vì sao nhất định phải đạtđược ngọc linh lung, nó rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn ngươi? - Nói xong,Tô Tần bắt đầu thưởng thức ngọc linh lung trong tay. Bạch ngọc tinh xảo đặc sắc, bên trong là 1 viên linh lung tâm đỏ tươi nhưmáu, nhẹ nhàng mà lay động, sẽ mang đến 1 trận gió mát thanh linh tựanhư có tiếng. _ Nó hình như đang hát! - Đột nhiên, Tô Tần tựa hồ phát hiện cái gì, 2mắt sáng lên, chỉ vào ngọc linh lung đối quỷ mặt người nói- Ngươi cónghe không, nó hình như thực sự đang hát! Quỷ mặt người đáy mắt đột nhiên xẹt qua vẻ kinh ngạc, hắn lăng lăng nhìn vẻ mặt kinh hỉ của Tô Tần, nửa ngày không thể nói ra lời! _ Ngươi, ngươi mới vừa nói nó đang…- Cuối cùng, hắn cuối cùng từ giữa khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, hỏi. _ Nó vừa mới hát! - Tô Tần vẻ mặt mới lạ. _ Thực sự? - Hắn tựa hồ cảm thấy rất hứng thú. _ Ha hả, là giả! - Tô Tần đột nhiên thu hồi vẻ mặt vẻ vui mừng, đạm nhiên trả lời- Ta là gạt ngươi! Này vốn là kiện vật chết, làm sao lại ca hátđược chứ, ta thuận miệng bịa đại 1 câu chuyện như thế, ngươi cũng tin a! Ha hả, quả nhiên chỉ là chuột ngốc, so với mỗ hầu tử khôn khéo nhưng còn kém xa! _ Ngươi! - Quỷ mặt người tức giận- Ngươi, quả thật không có thuốc nào cứu được! - Dứt lời, hắn đoạt lấy ngọc linh lung trong tay nàng- Vật này mà đặt ở trong tay của ngươi, đó chính là phung phí của trời! Tô Tần nhìn thấy hắn tức giận dựng lên, khóe miệng tiếu ý dũ nồng, lại nằm trở lại, hướng hắn khoát tay áo nói- Vây ngươi đem nó đi đi, cũng tốt,ta bị thương, liền không thể tiễn xa, ngươi đi thong thả ha! Liền biết đó là 1 khoai lang phỏng tay, sớm cất bước, sớm hết phiền phức! _ Ngươi! - Quỷ mặt người lúc này mới phát hiện, hắn, lại 1 lần bị nha đầu này chơi! Hắn không nói gì lộn trở lại, lần thứ 2 ngồi ở mép giường. Thấy hắn lại lộn trở về, Tô Tần vốn định lật cái thân trực tiếp giả bộ ngủ,kết quả nàng lại bi ai phát hiện, má trái của mình bị thương, vai phảilại bị thương, lần này được rồi, bên trái nằm cũng không được, phía bênphải nằm cũng không xong, cuối cùng nàng chỉ có thể nằm ngửa, 2 mắt nhìn nóc giường. Quỷ mặt người nhìn thấy bộ dáng khó xử này của nàng, cũng thu hồi tâm tư trách cứ nàng. _ Nhan Phi Tuyết, ly khai nơi này đi…- Thưởng thức ngọc linh lung trong tay, hắn đột nhiên cúi đầu nói ra những lời này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]