Chỉ là, bây giờ nàng là Tô Tần, không phải Nhan Phi Tuyết, cho nên nàng sẽkhông lại đối với hắn có bất kỳ lưu luyến, lại càng không sẽ lại tửtriền lạn đả (Quấn chặt không rời),nàng chỉ nghĩ kiếm được ngọc linh lung, sau đó rời đi nơi này, tìm 1 chỗ, tạo 1 cuộc sống mới cho mình.
Tô Tần hỏi qua Hạnh nhi, nàng chỉ nói lúc Nhan Phi Tuyết gả cho Tư Mã Duệ, thế nhưng toàn tâm toàn ý muốn cùng hắn cùng nhau sống, tất cả hồi môncủa mình đều mang đến Duệ phủ, thế nhưng Hạnh nhi căn bản cũng khôngbiết có cái gì ngọc linh lung, có thể thấy được, ngọc linh lung này,Nhan Phi Tuyết giấu rất kín, phỏng chừng bây giờ còn đang trong vươngphủ.
Thế là, Tô Tần tính toán thừa dịp Tư Mã Duệ ra ngoài mấy ngày nay đi vươngphủ tỉ mỉ tìm tòi 1 phen, thuận tiện, hảo hảo mà “Đáp lễ” 1 chút trước“Thịnh tình khoản đãi” của hắn.
Cổ ngữ nói: Có qua có lại, có hướng mà không đến, là phi lễ; đến mà không hướng, càng là phi lễ!
_ Ngươi muốn thả khói? - Nốt Ruồi Đen kinh hô- Vì sao?
_ Cái này kêu là dương đông kích tây! - Tô Tần cười cười- 1 hồi, cácngươi phóng xong khói, liền tranh thủ tìm cách rút lui! Đến khách sạnchờ ta!
Nàng chỉ là đem thủ vệ dẫn dắt rời đi, để nàng có phương tiện vào phủ hànhsự, nhưng chính yếu chính là, nàng cũng có phương tiện rút lui, cửa saucó khói, tất cả mọi người sẽ tưởng cháy, chờ lúc sự chú ý của mọi ngườiđều đặt ở cửa sau, nàng có thể thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-ly-hon-di/1623037/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.