Trong phòng Thiền thơm ngát, quanh quẩn khắp phòng, sương khói lượn lờ, từ vách tường tới tượng Phật cũng trông rất sống động.
"Mị Nhi, muội giải thích một chút xem?" Tĩnh Nam Vương trước đặt câu hỏi, nhìn nhìn Ngạo Trình hơi có vẻ cô đơn tịch mịch một bên.
"Muội không biết nên nói như thế nào?" Tiếu Tuyết khó xử nhìn Liệt Vinh Khang.
"Muội cùng Hành Ân Đại Sư từng câu từng chữ tin tưởng còn ở bên tai, tuy rằng bổn vương hiện tại không rõ chân tướng thế nào, chỉ cần muội nói ra tình hình thực tế, tin tưởng bổn vương không ngu ngốc, chắc chắn sáng tỏ, bổn vương cũng tin tưởng Ngạo thiếu bảo chủ cũng nghi ngờ như bổn vương, đúng không?" Hai chữ cuối cùng là nhìn Ngạo Trình nói ra.
"Tuyết nhi? Muội nói với huynh rằng muội gọi là Tiếu Tuyết, đây mới là tên thật của muội phải không? Vậy muội là ai?" Ngạo Trình ánh mắt không thể tin nhìn Tiếu Tuyết, trong mắt còn có tư vị thống khổ.
"Kỳ thật cho tới bây giờ muội cũng không thể hiểu được, đến cuối cùng muội làm thế nào để đến được nơi đây, muội gọi là Tiếu tuyết, một nữ sinh bình thường đến từ thế kỉ 21. Đại khái là cách Liệt Quốc của các huynh khoảng mấy trăm hoặc hơn một nghìn năm đi." Tiếu Tuyết chậm rãi nói.
"Cái gì? Điều đó không có khả năng?" Liệt Vinh Khang cùng Ngạo Trình đồng thời mở miệng, vẻ mặt trắng bệch.
"Có lẽ các huynh không tin, nhưng là đây là sự thật, muội không phải Lý Mị Nhi, thật sự, về phần khuôn mặt này là Lý Mị Nhi, muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636359/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.