Liệt Hạo liếc mắt đảo qua Trương Thanh đang quỳ xuống đất, trong mắt ẩn chứa tức giận ngưng tụ.
"Vương gia, thuộc hạ đã điều tra, Ngụy phi hạ thuốc mê Mị phi, đưa vào ‘Mai viên’. Đó là cấm địa của Hoàng Thượng, thuộc hạ không dám tùy tiện xâm phạm, thỉnh Vương gia trách phạt!" Trương Thanh không dám nhìn sắc mặt Vương gia, trong lòng hoảng sợ.
"Tra được người lần trước tập kích sao?"
"Ám Ảnh hôm qua tiến đến báo tin, là… là… " Trương Thanh mặt trắng bệch không dám nói ra khỏi miệng.
"Nói!" Liệt Hạo lớn tiếng quát mắng, trong lòng đã có đáp án, chính là chính hắn lại không thể tin tưởng, trừ phi chính miệng nghe được.
"Là… là Ám Ảnh của Hoàng Thượng." Trương Thanh nói ra toàn bộ, trong lòng run run cực kì lo lắng.
Liệt Hạo nhắm chặt mắt, trái tim lại đau kịch liệt, vì sao? Bổn vương làm sai chỗ nào? Sao lại trừng phạt bổn vương như vậy? Vì sao? Mẫu hậu! Người hãy cho nhi thần biết nên làm như thế nào đây?
"Vương gia…" Trương Thanh len lén liếc mắt nhìn Vương gia, dù chỉ là liệc mắt qua nhưng Trương Thanh thật không cam lòng. Người ngoài đều biết Vương gia tâm tình khó đoán, lãnh mạc, tàn khốc... nhưng Vương gia cũng có một mặt yếu đuối, đó chính là Mị phi, cho dù Vương gia cùng thiên hạ đối địch cũng không muốn thương tổn Mị phi chút nào. Nhưng Hoàng Thượng cùng Thái Hậu là người thân duy nhất của Vương gia, thê mà hiện tại lại… Trương Thanh không dám tưởng tượng Vương gia sẽ thế nào.
"Tĩnh Nam Vương có động tĩnh gì?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636353/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.