Tiếu Tuyết ở Ngyệt Am có cảm giác như ở nhà, có tình thân ấm áp, có người nhà che chở, loại cảm giác này không thể nói rõ được, vừa ngọt ngào lại vừa thoải mái.
Nghe xong chuyện cũ của Nguyệt phi, tâm nàng nổi lên một tia cảm động cùng hâm mộ, Đế Vương cổ đại không phải mỗi người đều có thể giống Tiên Đế yêu đến như vậy, vì người mình yêu mà dễ dàng tha thứ.
Tình yêu của Nguyệt phi cùng Tiên Hoàng tuy chua xót nhưng rất đẹp!
"Nhưng nương nương, chẳng lẽ người nhẫn tâm để cho con của người hiểu lầm như vậy sao?" Tiếu Tuyết hỏi ra nghi ngờ của mình.
"Ai gia cũng không muốn, nhưng vì bảo hộ hắn, ai gia không còn cách nào, haizzz… Hiện tại hắn đã trưởng thành, ai gia lại không biết làm thế nào để nói cho hắn hiểu chuyện năm xưa, thật ra ai gia còn muốn để cho hết thảy chuyện này chôn vùi cùng ai gia." Mặt Nguyệt phi tái nhợt, đau xót cho những năm qua, nỗi đau kia thật là lớn!
"Con có thể biết con của người là ai không? Ngài ấy hiện đang sống ở hoàng cung sao?" Tiếu Tuyết có chút tò mò lại nhịn không được cuối cùng cũng hỏi ra suy nghĩ trong lòng.
"Ha ha ha… nha đầu, con thật đúng là một đứa trẻ tò mò, bất quá ai gia đã lâu không cùng người ngoài tán gẫu lâu như vậy." Nguyệt phi nhíu nhíu mi, suy tư.
"Tò mò là bản tính thường tình của con người. Nương nương, người mau nói cho con biết có được không!!" Tâm tình Tiếu Tuyết đã khá hơn nhiều, chuyện đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636347/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.