Ra khỏi Liệt Càng Cung, Tiếu Tuyết một đường đều im lặng, vẻ mặt tĩnh mịch trước sau như một, tâm nàng như là rơi xuống thung lũng ánh sao, không cách nào thoát khỏi!
Liệt Hạo ẩn nhẫn tức giận, cũng không cam lòng, nhìn sắc mặt Tiếu Tuyết, tâm hắn nháy mắt liền đau nhói, máu từng giọt chảy trong lòng.
Liệt Càng Cung!
"Hoàng Thượng, chẳng lẽ không có biện pháp nào khác? Hạo Vương thật phải cưới Công Chúa Ngụy Quốc sao? Ngài tàn nhẫn như vậy sao?" Lệ phi lo lắng.
"Ha ha, ái phi có thể nào dùng hai chữ tàn nhẫn cho trẫm chứ? Hoàng huynh có thể được Công Chúa Ngụy Quốc coi trọng, cũng là chuyện tốt nha!" Liệt Tuấn ẩn nhẫn tức giận.
"Thiếp không hiểu, chẳng qua là thiếp đối với Mị phi rất hiểu rõ, nàng chắc chắn không muốn cùng người khác chia sẻ tình cảm, mà tại sao thiên tính trêu người, không thể khác, vốn là hai người tình thâm ý trọng, lại phải chia cách." Lệ phi cảm thán!
"Thì ra Lệ phi rất quan tâm Mị Vương phi, cũng vì nàng tiếc hận rồi hả?"
"Trong hoàng cung muội muội cùng nô tì rất hợp ý, hôm nay thấy muội muội đôi mắt gượng cười, thiếp rất là khó chịu."
"A? Gượng cười sao? Chẳng qua là Mị phi đã quên, Hạo Vương có thể nào chỉ có một phi? Vương gia chỉ có một phi là chuyện từ xưa tới nay chưa từng thấy, làm sao sẽ bởi vì nàng mà thay đổi đây?" Đôi mắt Liệt Tuấn trở nên sắc nhọn.
"Hoàng Thượng…?" Lệ phi thấy Hoàng Thượng thay đổi sắc mặt, khẽ kinh hoảng.
"Người đâu, đưa Lệ phi trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636343/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.