Tiếu tuyết nhìn Hạo Thân Vương phủ to lớn, viện môn thị vệ so với phía trước nhiều gấp đôi, chắc là sau khi nàng bị bắt thì gia tăng lên. Nghĩ thấy cũng đúng, nếu như ngay cả Hạo Thân Vương phủ đều có thể có người tùy ý tới lui, còn có nơi nào là không thể đi vào nữa chứ. Nàng thật sự sẽ vào Vương phủ sao, vậy nàng sẽ ở đây cả đời sao? Trong Vương phủ này chỉ có Tình nhi la khiến nàng vướng bận trong lòng, không biết sau khi nàng bị bắt nha đầu kia thế nào, hẳn là rất lo lắng cho nàng rồi! 
Thị vệ Vương phủ đồng loạt quỳ xuống "Cung nghênh Vương gia, Vương Phi hồi phủ." Tư thế kia thật là có chút giống trong phim truyền hình, tư thế khi Hoàng Thượng hồi cung, ha ha ha… Bất quá ngẫm lại Hạo Vương coi như là Thân Vương, dưới một người, trên vạn người nha. 
"Ừ…" Nàng keo kiệt ngôn ngữ, Tiếu Tuyết hơi hơi tỏ vẻ biết ơn! Nhưng thật ra thì thị vệ bị dọa, biểu tình của Mị phi này, không phải chưa từng nghe qua. Nếu như vậy hẳn là không nên hoảng sợ, xem ra đồn đãi là thật, Mị phi không có dáng vẻ tự cao, không phải chủ tử ngang ngược, là khiêm tốn, ôn nhu. 
Đi vào trong Vương phủ như là một giấc mộng, nhưng mộng dù sao cũng phải tỉnh, Tiếu Tuyết nhìn thấy cách đó không xa bên núi giả có một cô gái áo lam cúi đầu khóc. Cô gái áo lam giống như cũng có cảm giác giống nàng, quay đầu nhìn về phía Tiếu Tuyết, biểu tình kinh ngạc, mừng như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636311/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.