Đau đầu kịch liệt, Tiếu Tuyết chậm rãi mở mắt, ánh sáng chiếu vào trong mắt làm nàng phải nhíp mắt lại, nóc nhà cố đàn mộc, nhìn thấy chung quanh khang khác, không phải viện của nàng, đây là đâu? Trong đầu lướt qua cảnh tượng bị té xỉu, xem ra nàng đã bị bắt, nhưng là nàng có giá trị lợi dụng gì, tự nhiên có người bắt cóc đây, cười lạnh một chút, việc gì đến sẽ đến cứ bình tĩnh mà đón nhận, nhắm vào người đột nhiên đi vào thời không này càng khó tiếp nhận sao! 
Cửa “tư…” một tiếng, một lục y thiếu nữ tiến vào ( thiếu nữ áo lam),cước bộ của cô gái uyển chuyển, dung nhan thanh tú, cổ đại này thế mà mỹ nữ, soái ca rất nhiều, Tiếu Tuyết bình tĩnh nhìn cô gái, không hỏi cũng không náo loạn.  
"Tiểu thư, mời người uống bát canh tổ yến này."  
"Ha ha…các người bắt ta đến đây, đối với ta còn rất tốt, xem ra giá trị lợi dụng của ta rất cao nha."  
Lục y thiếu nữ cười khẽ "Vị tiểu thư này, chúng tôi ở đây chỉ biết hầu hạ người thật tốt, về phần người có giá trị gì, không phải hạ nhân như chúng tôi có thể biết, xin tiểu thư đừng làm khó dễ chúng tôi."  
"Ta có làm khó dễ gì nàng đâu, cảm tạ còn không kịp đây."  
"Tiểu thư chỉ giáo cho?"  
"Nàng tên là gì?"  
Đột nhiên bị hỏi một câu, lục y thiếu nữ ngẩn ra "Tiểu thư liền gọi nô tỳ Tiểu Lan đi."  
"Rất tốt, Tiểu Lan, nơi nay của các người có đàn tranh không?"  
"Tiểu thư muốn đàn tranh làm chi?"  
"Xem ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636301/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.