Mịch Chi được đưa lên một cỗ xe ngựa trông rất trang trọng, theo sau là cả một đám quân binh.
Cô ngồi yên, không dám cử động. Mắt khẽ liếc nhìn sang nam nhân cạnh mình, lòng không khỏi thắc mắc.
Bất chợt nam nhân kia nhìn cô, bốn mắt chạm nhau như nẹt ra tia điện mạnh. Làm tim cô đập loạn xạ, hai gò má ửng đỏ.
Bỗng dưng tên nam nhân đó tiến gần lại cô hơn, bàn tay đưa lên mạnh bạo bóp chặt lấy khuôn cằm của cô, khiến Mịch Chi khẽ nhăn mặt vì đau.
-Nàng thật biết cách khiến kẻ khác phát điên.
Giọng điệu nam nhân kia trầm mặc, khàn khàn. Ánh mắt sắc lạnh như băng, nét mặt luôn toát ra sự uy lực đến ghê người.
Hắn mạnh tay làm khuôn cằm Mịch Chi méo mó, hai mắt nhíu lại vì đau.
Có vẻ cô lầm, tên này thật chẳng giống gì với vẻ ngoài điềm đạm, quân tử của hắn chút nào. Thật là thô lỗ.
Mịch Chi bạo gan hất mạnh khuôn cằm, rời khỏi bàn tay của nam nhân kia.
Liền khiến hắn ta khá sửng sốt, ánh mắt như loé lên tia lửa. Hắn đanh mặt nhìn cô.
-Quả là càng lúc càng cả gan! Còn dám xấc xược với bổn vương!
Mẹ nó, cô là Mịch Chi, là một cô gái sống ở thể kỉ 21, đùng một cái cô bị bay về cái thời quái quỉ này. Cái thời mà nữ tử xem phu quân là trời.
Nam nhân đó dứt lời liền không báo trước, hắn cuồng bạo ghì lấy đầu cô, cướp lấy cánh môi nhỏ của cô mà hôn ngấu nghiến.
Mịch Chi cảm tưởng cánh môi mình sắp bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/169216/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.