-Hoàng thượng! Chuyện lần này không thể khinh suất. Cao Nguyên Sơn Dũ hiện giặc Ngoã đang thống trận. Bất cứ lúc nào bọn chúng cũng có thể khởi binh nổi loạn mà tràn xuống. Thế lực giặc Ngoã lúc này rất hùng mạnh, chỉ cần một khắc khinh địch cũng đủ đẩy quân ta vào thế hiểm.
Tử Lạc hiện đang trong cung, bàn tấu về vấn đề nhức nhối cấp bách hiện giờ của quốc chi xã tắc.
Dực Khương cũng có mặt, và đang đứng cạnh bên hắn.
Lúc này, cả hai nam nhân hoàn toàn gạc bỏ ý niệm riêng của bản thân. Đồng lòng suy nghĩ vận mệnh của quốc chi.
Không thể để tư niệm ảnh hưởng đến. Một chút cũng không!
-Dực Tướng quân, khanh có chủ kiến gì không?
Hoàng thượng nhìn qua phía Dực Khương.
Y bước lên, thi lễ rồi đưa nhãn hùng mày dũng nhìn sang Tử Lạc.
-Bẩm Hoàng thượng! Nhị Vương gia từ bao lâu nay đã không ít lần xông pha chiến trận, thống lĩnh hàng trăm vạn binh mã triều đình dẹp sạch quân loạn. Thần...hoàn toàn đồng nhất ý với Nhị vương gia. Khinh địch là điều không thể! Khấu xin Hoàng thượng, ban lệnh dựng cứ điểm lập trại.
Buổi thượng triều cuối cùng cũng kết thúc, là cả một phen hỗn loạn giữa các quan nhân trong triều bất đồng tương nghị. Tranh cãi lẫn nhau giữa chánh điện trước mặt Hoàng thượng.
Nhưng mọi tư nghị mang tính phản bác, đều bị Tử Lạc và Dực Khương khước bỏ.
Lập luận kiên nghị, suy nghĩ thấu đáo cùng thái độ trầm tĩnh ứng biến của cả hai hoàn toàn áp đảo.
Có thể nói, nếu bước ra khỏi chuyện an nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/1664702/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.