Mịch Chi đang ngồi ôm lấy Đồng Đồng mà làm diều giấy với nó. Cả hai vẫn đang nói cười rất vui vẻ.
Tử Lạc lúc này chẳng rõ cố ý hay vô ý mà đi dạo vào khu thượng uyển này, người đi bên cạnh hắn lại là Hỷ Bình Quận chúa.
Hắn đi cạnh nàng ta, nhưng tâm tư lại không hề ở bên nàng ta.
Ánh mắt hắn nhìn về phía xa, nơi biệt uyển có một nữ nhân đang ngồi chơi đùa với một tiểu đồng nhỏ bé.
-Tử Lạc, hôm nay sao huynh có nhã hứng cùng muội thưởng hoa vậy?
Hỷ Bình một tay níu lấy cánh tay của nam nhân bên cạnh.
Tử Lạc nhẹ gỡ tay nàng ta ra, nhanh chân vừa đi vừa cất giọng âm lãnh.
-Cũng chỉ là xuất hồ ý liêu (*),Quận chúa chớ bận tâm!
[Xuất hồ ý liêu: ngụ ý nói rằng bất thình lình, bất chợt]
Hỷ Bình nhìn thấy dáng vẻ, thái độ đó của Tử Lạc liền không khỏi bực dọc trong lòng. Rõ ràng hắn chính là người ngỏ ý mời nàng ta ra dạo chơi thưởng hoa, bây giờ lại vẫn khư khư trưng ra cái diện biểu vô tình đó của hắn.
Tử Lạc thong thả đi chậm rãi về phía gần với biệt uyển nơi Mịch Chi đang ngồi.
Cô vẫn không hề để ý đến xung quanh, chỉ chuyên tâm làm lấy con diều cho Đồng Đồng.
Hắn bắt đầu thấy lòng dạ hậm hực tột cùng, vốn dĩ là muốn trêu tức nữ nhân này, ấy vậy mà nàng vẫn không hề để tâm đến dù chỉ là một chút.
Bất chợt Hỷ Bình từ sau lao tới, một mặt nàng ta muốn gây sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/1664697/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.