-Bổn vương sẽ cố!
Tử Lạc dứt lời lại áp đôi môi nóng rực như lửa hôn lấy cái cổ mẫn cảm của Mịch Chi.
Cả cơ thể cô mỗi lúc mỗi bức rứt hơn, cánh môi của hắn hệt như một cục than hồng đang cháy hừng hực, cảm tưởng chạm đến đâu trên cơ thể cô đều khiến nơi đó bốc cháy dữ dội.
Dục vọng càng lúc càng như thiêu đốt châu thân cô khiến cô không thể kiềm nén mà bắt đầu hé môi rên rĩ.
Yếm đỏ trên người bị hắn cởi xuống tự lúc nào, trên người chỉ còn lại tiết khố nơi nhạy cảm bên dưới.
Bàn tay nam nhân bắt đầu chơi đùa với cặp đào căng tròn, hạt đỉnh hồng bị ngón tay hắn khẩy nhẹ từng cái, phút chốc khiến nó vương cao như gọi mời hắn đến thưởng thức.
Tử Lạc cúi mặt nhẹ nhàng ngậm lấy hạt đỉnh hồng cương cứng vào miệng.
Đầu lưỡi ẩm ướt lại không ngừng liếm nhẹ lấy rồi lại mút chặt, Mịch Chi cựa quậy thân người, thật hắn lúc nào cũng có đủ chiêu trò khiến thần kinh cô như phát điên vì khoái cảm.
-Ưm...hm...
Tử Lạc thoáng nghe tiếng rên nhỏ xíu của cô, hắn nâng mặt nhìn cô, mắt sắc lúc này như càng sâu hơn, như thể muốn cuốn cô vào bên trong đồng tử của hắn.
-Nàng có biết mỗi lần nàng rên rĩ như thế....thật khiến Bổn vương không thể khống chế nổi bản thân hay không?
Mịch Chi bỗng dưng bị hắn hỏi lấy một câu tế nhị như thế, liền không khỏi đỏ mặt.
-Ngươi..tại sao lại nói năng linh tinh vào lúc này? Thật khiếm nhã!
Tử Lạc ghé sát mặt vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/1664695/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.