Mịch Chi ngủ dậy, uốn éo cơ thể mệt mỏi vài cái, đầu óc cảm thấy khá ê ẩm. Đêm qua, trong lúc cô mơ màng đã trông thấy một người ngồi bên cạnh cô, người đó chỉ ngồi yên và có vẻ như đang nhìn cô không rời mắt.
-Là mơ sao?
Mịch Chi nghĩ ngợi rồi thốt lên nhỏ xíu, lúc này Tiểu Hồng Tiểu Mai bước vào tay bê chậu nước chuẩn bị cho cô rửa mặt, súc miệng.
Sau khi thay đổi xiêm y, trong lúc Tiểu Hồng đang chải tóc cho cô, Mịch Chi lòng không khỏi thắc mắc buộc miệng lên tiếng.
-À đêm qua đa tạ cô đã chăm sóc ta nhé Tiểu Hồng! Thật phiền cô quá!
Bất chợt Tiểu Hồng ngớ người, mặt mũi ngây ngốc chả hiểu cô đang nói cái gì. Mịch Chi trông thấy bộ dạng đó của cô liền quay sang Tiểu Mai.
-Vậy ra là Tiểu Mai à? Cảm ơn...à đa tạ cô!
Lần này thì tới Tiểu Mai ngờ nghệch cả mặt mũi, thật sự hai nha hoàn không hiểu vị Nương Nương của họ đang nói gì cả.
Mịch Chi cau mày suy nghĩ, sao họ lại mang phản ứng đó, vậy xem ra đúng thật là cô nằm mơ rồi còn gì.
Cô nhún vai một cái, vẻ mặt thư thả nhưng chợt Tiểu Hồng nghĩ đến điều gì đó rồi reo lên.
-Nương Nương! Có phải người nói đến việc đêm qua khi người đột nhiên lên cơn sốt cao....
-Sốt cao?
Mịch Chi kinh ngạc xen ngang vào, hai mắt tròn xoe nhìn lấy Tiểu Hồng.
-Đêm qua ngọc thể của Nương Nương nóng bừng, là Vương gia đã thức suốt đêm để chăm sóc cho người.
Mịch Chi nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/1664691/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.