Lại quay về với Nam Sơn thành, cùng lúc với Tộc Thanh Miêu tiến quân hỏi tội thì đạo phỉ cũng bất ngờ tăng thêm số lần tấn công, lúc này chúng không xưng đạo phỉ mà chính thức nhận là quân yêu nước của Thiên Viễn, đường hoàng tấn công Nam Sơn thành cùng các trấn lân cận, chưa đầy một ngày đã đánh cho quân trấn ải của Lạc Thiên quốc mẻ đầu sứt trán, một đội quân thiện chiến cuối cùng đành thất thủ chạy về Nam Sơn thành trấn giữ.
Lúc Định Vương đến nơi, tình thế đã căng như dây đàn, dưới tường thành quân Thanh Miêu đứng bao vây chặt chẽ, ngay cả một con chuột cũng khó lọt, suốt ngày đòi Định Vương xuất hiện để hỏi tội. Quân trấn ải bị thua chạy về Nam Sơn không vào được thành đành đóng quân bên ngoài, thấy Định Vương đến thì mừng rỡ vô cùng.
Định Vương đường xa vất vả, vừa đến nơi đã ngay lập tức điều phó tướng cùng vài tâm phúc ổn định lại đám quân trấn ải, riêng bản thân hắn chỉ dắt theo hai thuộc hạ là Song Hổ cùng một cỗ xe ngựa, chậm rãi tiến về phía đội quân đang hừng hực đòi một mạng đổi một mạng của Thanh Miêu.
Tộc trưởng Thanh Miêu nhận tin cháu gái sắp xuất giá, còn chưa kịp vui mừng thì liền hay tin nàng đã bỏ mạng. Dù chỉ là đứa cháu gái mới gặp một lần nhưng lại là người do con gái lão dùng cả tính mạng đã đánh đổi, lại giống con gái lão như đúc, nên bao nhiêu tình thương lão đều dồn cho Hồ Thủy Linh. Người Thanh Miêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-de-ta-bao-ve-nguoi/2868570/chuong-34-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.