Ba người nhà Triệu gia chịu đủ cay đắng mà cuối cùng vẫn phải quỳ xuống tạ ơn Phụng Phi Vũ, lay lắt dắt díu nhau ra về. Hồ Thủy Linh nhìn ấn tướng đang cầm trên tay, thầm nghĩ bản thân tùy hứng đùa giỡn lại thu được cục vàng to đến thế này, tin tình báo của Tuyệt Mệnh môn cho biết Triệu tướng quân này tham vọng cực lớn, con người lại có thừa kiên nhẫn. Hắn phục vụ hai đời vua mà chưa ai nắm được thóp hắn, trước mặt hoàng đế luôn khiêm khiêm tốn tốn, dưới thời tiên hoàng lập công to nên được tin tưởng giao ấn tướng có thể huy động được 1/3 quân đội, Vân Thuận Đế từ lúc lên ngôi luôn tìm cách hạ bệ bớt uy quyền của hắn, thu lại ấn tướng kia mà chưa tìm được cách. Nay Hồ Thủy Linh nàng lập công to thế này, không biết nên đòi hắn trả lại nàng cái gì cho xứng đáng.
Phụng Phi Vũ yêu chiều vuốt tóc nàng khen ngợi.
“Linh Nhi, làm tốt lắm.”
“Huynh đó.”
Nàng trừng mắt với hắn, không dưng bắt nàng làm tiểu bạch thỏ, yếu yếu đuối đuối diễn một màn tình nùng ý mật trước mặt Triệu gia, nghĩ lại thì bao nhiêu da gà da vịt đều nổi đầy mình.
--- ------ ------ ------ ------ ------ -------
“Vũ Nhi, chuyện đó là thật sao?”
Vân Thuận Đế vừa nhận được tin mật từ Phụng Phi Vũ, ngay lập tức thay thường phục, bí mật rời cung. Người còn chưa xuất hiện, giọng đã vang vang khắp thư phòng của Phụng Phi Vũ. Phụng Phi Vũ hơi cúi người hành lễ, lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-de-ta-bao-ve-nguoi/2868545/chuong-26-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.