Sau khi đến bệnh viện, Nghênh Xuân mới phát hiện một sự thực vô cùng kinh khủng đó là Lan Ngọc không có chứng minh thư, không có thẻ bảo hiệm. Gặp bác sĩ sẽ là một vấn đề lớn.
Cả hai đang ở phòng cấp cứu, mắt to trừng mắt nhỏ. Lan Ngọc giống như không có việc gì gặm quả táo, Nghênh Xuân lại bị hù dọa đến sắc mặt trắng bệch, ngồi không nhúc nhích như pho tượng mỹ thuật tạo hình trong tiệm.
Vừa rồi y tá mời cô đi làm một chút thủ tục, vấn đề là, cô muốn đi đâu làm mấy thứ giấy chứng minh cùng thẻ bảo hiểm đây?
Nếu làm không được, Tam vương gia có phải sẽ bị cảnh sát bắt đi hay không? Có thể hay không cho rằng Tam vương gia là khách nhập cư trái phép?
“Chị cả của em làm sao vậy? Trầm trồ khen ngợi vài tiếng cũng chưa đáp lại.”
Phía sau, Nghênh Hạ nhận được điện thoại lập tức chạy tới, lại phát hiện bệnh nhân đưa khám gấp hẳn nên suy yếu nằm ở trên giường hừ hừ buồn bã, chứ không phải khỏe mạnh có khẩu vị sắp đem táo mà y tá tặng gặm hết sạch cả giỏ. Về phần chị cả lại là sắc mặt tái nhợt tựa như sắp té xỉu.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Vị trí hai người không phải hẳn là nên hoán đổi một chút a? Nghênh Hạ tuyệt không cảm thấy người đàn ông chướng mắt này cần nằm ở trên giường, nên đổi lại là chị cả nằm mới đúng chứ!
“Nha! Cô ấy vừa mới nghe tới muốn làm thủ tục gi¬ao nộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-gia-lam/2778903/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.