Sau khi rời khỏi thanh lâu, Nhược Thiên chạy nhanh ra khu rừng ở phía tây thành.Nàng dừng lại bên một cái hồ lớn, nhẹ nhàng mở khuôn miệng "Là kẻ nào?''. Người nào đó núp sau thân cây không khỏi giật mình nhưng đã trấn tĩnh lại vẫn không chịu xuất hiện.
"Ta hỏi một lần nữa, là kẻ nào" Nhược Thiên thật sự đã mất kiên nhẫn. Nàng có cảm giác từ lúc rời khỏi tiệm trang sức thì đã có ai đó theo dõi, nàng ngại có Bạch Quý ở đó không tiện vạch mặt.
Từ thân cây bước ra một nam nhân lam y. Mày kiếm, da không quá trắng, ánh mắt có thể thấy rõ được thâm trầm, khuôn miệng đang nhếch lên tạo thành nụ cười đểu, đang hướng tới nàng mà bước đến.
"Ngươi là kẻ nào, sao lại đi theo ta?" Nhược Thiên nhíu mày một cái, người như vậy nàng chưa gặp bao giờ, ngay cả trí nhớ của tên vương gia cũng không thấy có hình ảnh người này.
"Ta là Sát Mạch, vương gia của Sát Minh quốc, ra mắt vương gia Dạ Nhược Thiên" Sát Mạch cúi người hành lễ, trên môi vẫn chưa rời nụ cười.
"Ngươi là ai, từ đâu tới, ta không quan tâm, ta chỉ muốn biết tại sao ngươi theo dõi ta''
"Ta chỉ là tiện đường đi theo thôi"
Cái gì? Tên này giỡn nàng chắc, làm quái gì có vụ tiện đường đi theo chứ. Nàng mua đồ, hắn đi theo; nàng đi ăn, hắn đi theo; nàng đi thanh lâu, hắn cũng có mặt, như vậy mà gọi là tiện đường à. Có quỷ mới tin.
Chợt một đạo lực mạnh hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dung-lam-bay/2987284/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.