Đường về Vương phủ mất 2 ngày 2 đêm, ai cũng mệt riêng nàng vẫn ăn đồ ăn quanh đường có mua nên vẫn bình thường. Nàng thuộc típ người ''có ăn là khỏe''
Trên đường, Triệu quản gia nãy giờ vẫn một mực hỏi nàng về thời gian sống ở sơn thôn nhưng thực chất là đang thẩm vấn nàng nhưng nàng vẫn im không đáp. Quả thật nàng ở sơn thôn từng giây vẫn không dễ chịu bởi ở hiện đại nàng là vô số nghề lớn tiền bạc ngậm đầu quen sài tiền như nước nên giờ ở nơi tồi tàn quả thực không quen.
''Tiểu thư, đã tới.'' ngựa dừng lại bên ngoài đã có người thông báo.
''Tiểu thư, chúng ta xuống xe. '' Lục Ngôn 2 ngày nay cùng xe với tiểu thư quả thực mới nhận ra tiểu thư vẫn ít nói chỉ có điều tính cách thay đổi thôi.
Tử Hà không nói theo người vào trong. Khi nàng vào phủ thì bắt gặp ánh mắt khinh miệt của mọi người.
''Nhìn nhìn kìa phế vật đã trở về ''
''Không ngờ lớn lên lại xinh đẹp như thế, nhan sắc còn hơn gấp mười lần đại tiểu thư và nhị tiểu thư nữa. ''
''Xuỵt xuỵt coi chừng đại và nhị tiểu thư nghe thấy. Hừ, phế vật đó chỉ được cái xinh đẹp chứ sao bằng 2 vị tiểu thư được. ''
''Đúng, đúng. ''
Tiếng xì xào xung quanh đã lọt hết vào tai của nàng nhưng cũng chỉ là những ruồi bọ mà thôi không đáng bận tâm. Nhưng đi được vài bước thì đã có người chặn đường:
'' Con tiện nhân này còn mặt mũi về đây nữa à ''. Giọng nó to the thé vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-doc-sung-that-tieu-thu/60617/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.