Chương trước
Chương sau
Sau cơn đau đớn tối qua, Tử Hà mệt mỏi bước khỏi giường như thường lệ thay phục trang. Nàng đi ra ngoài nhưng thấy trước mặt là lão đồng tử, hắn cũng trợn mắt nhìn nàng: '' Ngươi cái nha đầu tóc trắng a.'' Lão ngày trước chỉ thấy nàng Tử Hà đội lạp nên đâu biết được nhan sắc khuynh quốc của nàng chứ, nay thật mở mang tầm mắt a!

'' Ngươi đến đây làm gì.'' Nàng không có ý định trả lời.

'' Haha, ta đến đây xem đệ tử của ta sống như thế nào.'' Ông cười tít mắt, Tử Hà hắc tuyến.

'' Ta khi nào nhận ngươi làm sư phụ.'' Nàng trên đời này chỉ duy nhất một cái sư phụ mà thôi nên nói thêm: '' Ta trên đời này chỉ nhận duy nhất một sư phụ.''

Lão đồng tử nghe vậy nhíu mày: '' Ngươi đã có sư phụ?'' hắn cũng không khó tin là người mạnh như nàng lại không có một cái sư phụ nhưng cũng nên tra rõ.

'' Phải.''

'' Thế sư phụ ngươi đâu?''

'' Sư phụ ta...''

Đến đây Tử Hà trầm mặt: '' Có lẽ sẽ không bao giờ có thể gặp lại.'' nàng đã xuyên không chứ đâu còn ở hiện đại cơ chứ. Lão đồng tử nghe vậy cũng không làm khó nàng, nhanh chóng chuyển chủ đề: '' Ta đến đây đưa ngươi đi đến Băng Phong Ám Nguyệt Cung.''

Tử Hà suy nghĩ một lát rồi cũng đồng ý, nàng suýt đã quên mất là Tân Cung chủ mất rồi! Hai người nói vài câu rồi cũng lên đường đi đến Băng Phong Ám Nguyệt cung. Trên đường nàng được lão đồng tử kể chi tiết về  Băng Phong Ám Nguyệt Cung.

   Băng Phong Ám Nguyệt Cung là một thế lực lớn trong giang hồ, nhiều năm trước còn tham gia giang hồ nhưng đến những năm gần đây có dấu hiệu rời đi thậm chí ẩn tung tích của nơi này. Băng Phong Ám Nguyệt Cung  thuộc phe đối lập ' người không phạm ta ta không phạm người' nên cũng rất được nhiều bang hội trong giang hồ quý trọng.  Băng Phong Ám Nguyệt Cung còn có 'Lục đại hộ pháp ' đều là những trưởng lão cường đại dưới quyền của Diệp Ngạn Dương.

'' Lão già, ngươi đang làm tốt chức vị cung chủ tại sao lại truyền lại cho ta?'' Tử Hà khó hiểu, làm một Cung chủ trong bang hội uy lực như thế không phải sẽ tốt hơn sao.

Lão cũng chỉ cười nhạt: '' Ta cũng đã quá tuổi rồi, cũng phải truyền lại cho người trẻ hơn chứ với lại...ta còn phải dành thời gian hưởng thụ tuổi xuân chứ.'' Nói xong lão cười 'hề hề'.

''Phốc'' Tử Hà muốn hộc máu, lão vừa mới nói mình già bây giờ còn cái gì tuổi xuân a. Nàng càng nể phục về độ không bình thường của lão.

Quảng trường của Băng Phong Ám Nguyệt Cung  rất rộng lớn lại nằm trên núi nên cũng không sợ bị lộ tẩy. Bây giờ trên sân là mấy nghìn người của Băng Phong Ám Nguyệt Cung. Tử Hà vẫn một thân bạch y nam trang, tóc bạc kim xõa dài trên ghế rồng màu đen trên cao, đôi đồng tử màu đỏ quét qua từng con người phía dưới. Bên cạnh là Diệp Ngạn Dương vẫn trong bộ dáng không quan tâm sự đời.

Không gian đặc biệt im lặng.

Người của Băng Phong Ám Nguyệt Cung đã nghe về nàng, tưởng bộ dáng nàng sẽ như Diệp Ngạn Dương hay là dữ tợn các thứ. Mọi người ở đây đều là người học võ còn có thể được gọi là cường giả. Nữ tử xinh đẹp kinh thế như thế lại có bá khí đặc biệt bá đạo không khỏi khiến cho mọi người một phen mồ hôi rơi lã tả kèm theo kinh sợ, nhất là đôi mắt đỏ tà mị kia cứ như nhìn thấu tâm gan con người.

Vương Tử Hà băng lãnh lúc này mới cười nhạt: '' Chào mọi người, ta là Vương Tử Hà cũng sẽ là tân cung chủ của  Băng Phong Ám Nguyệt Cung  các ngươi. Sau này các ngươi vẫn người nào làm việc nấy. Còn muốn thay đổi gì thì hãy đến tìm ta.'' Nàng dứt lời quét mắt nhìn mọi người bên dưới, nói: '' Còn bây giờ, có ai bất mãn hay không phục điều gì cứ lên tiếng.''

Quảng trường một mảnh yên lặng, một lúc sau tưởng chừng đã xong thì nghe thấy tiếng của một nữ tử: '' Ta đây không phục.'' Một nữ nhân khoảng 30,31 tuổi từ phía sau bước tới, nàng ta là Tiêu Nhã một trong ' Thập đại sư ' dưới trướng ' Lục đại hộ pháp '.

'' Vì sao?'' Tử Hà mắt đầy ý cười, dựa vào ghế rồng.

''  Băng Phong Ám Nguyệt Cung có lệ, những người trở thành Cung chủ phải có thực lực mạnh mẽ hơn tất cả mới có thể làm cho Nguyệt Cung vững mạnh. Một con nhóc hỉ mũi chưa sạch như ngươi làm sao có thể.'' Tiêu Nhã điệu giọng kiêu ngạo hùng hổ nói.

Mọi người bên dưới cũng bắt đầu bàn tán xì xào có nhiều ý kiến đồng tình với Tiểu Nhã làm nàng ta càng thêm đắc ý. Tử Hà nghe vậy cũng không tức giận, ngược lại ý cười càng thêm sâu đáp: ''Nếu như ta có thực lực như ngươi nói, thì sao?'' 

Nụ cười trên khuôn mặt Tiểu Nhã bỗng cứng đờ song cũng bình tĩnh lại, thanh âm lạnh lùng:''Nếu vậy thì hãy chứng minh đi, chứng minh là ngươi có thực lực.''

'' Bằng cách nào?'' Thanh âm Tử Hà vẫn lạnh nhạt như nước mang theo ý cười trào phúng.

'' Hừ, bằng cách đánh bại ' Lục đại hộ pháp '.'' Tiểu Nhã cười lớn, lời bàn tán cũng bắt đầu nhiều hơn. 

'' Lục đại hộ pháp sao, có làm khó người ta quá không vậy?''

'' Cung chủ tu luyện vất vả đến tận bây giờ coi như mới đánh bại được Lục đại hộ pháp. Tân cung chủ nhỏ tuổi như vậy chỉ sợ.....'' 

Đợi tiếng bàn luận giảm xuống, Tử Hà mới nói: '' Được.''

' Đùng ' mọi người như bị sét đánh, Tân cung chủ thực sự dám đánh với Lục đại hộ pháp sao. Diệp Ngạn Dương nãy giờ hồn bay mới lên tiếng: '' Nhóc con, ta muốn xem ngươi sẽ giải quyết ra sao.'' Lão nói cười trào phúng pha lẫn một chút tin tưởng khiến Tử Hà càng thêm cười thâm ý.

'' Hảo.'' Lúc này, 6 người khí thế bức người đi tới. Tử Hà liếc mắt ' Đây chắc hẳn là Lục đại hộ pháp ' khí thế cao ngạo không hổ danh là các bậc trưởng lão ' Tử Hà thầm tán thưởng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.