Vương Tử Hà con mắt thâm thúy ngước lên nhìn người trước mặt. Hắn khuôn mặt tựa như họa, mắt phượng hẹp dài chứa một cỗ bá khí, làn da trắng noãn, đôi môi xinh đẹp khẽ cong. Con người này không từ nào có thể diễn tả được vẻ đẹp của hắn nhưng rất tiếc, nàng Vương Tử Hà không hề quan tâm về ''khái niệm'' xấu đẹp.
Mọi người thất thần hồi lâu thì một vị công công chợt tỉnh thanh âm cao chót vót: '' Thái tử điện hạ giá lâm.''
Đồng loạt tất cả mọi người thu lại ánh mắt cung kính: '' Tham kiến thái tử.''
'' Đứng lên hết đi.'' Hắn nãy giờ con ngươi đen tuyền sâu thẳm nhìn nàng lúc này mới thu lại. Vương Tử Hà nghĩ thầm: Trùm cuối đã xuất hiện ( chị này hài:v).
'' Tân nhi, ngươi đến trễ.'' Hoàng hậu lúc này mừng rỡ khó che được sự sủng nịnh cùng yêu mến đối với thái tử, Hàn Thiên Kiệt cũng gật gật đầu.
'' Nhi tử bận một số công việc, xin mẫu thân cùng phụ hoàng thứ tội.'' Hắn ôn nhu đáp.
'' Được rồi.''
Hàn Triết Văn nãy giờ im lặng ánh mắt chỉ dừng trên người Tử Hà, khi bắt gặp hoàng huynh của hắn cùng nàng mắt đối mắt không khỏi một tia khó chịu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiệc lại bắt đầu náo nhiệt, Thái tử cũng bắt đầu được vây quanh ngày một nhiều bởi nữ sắc trong đó có cả các tỷ tỷ của Vương Tử Hà. Còn nàng thì chỉ nhắm mắt tựa như dưỡng thần nhưng trong lòng thầm tính toán thời gian rồi bất chợt hé mắt nhìn Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-doc-sung-that-tieu-thu/1863140/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.