Hắn mặc một thân quần áo màu trắng, tay cầm quạt giấy, đôi mắt hoa đào yêu mị thoạt nhìn cóvẻ phong lưu phóng khoáng, dáng vẻ giống như hoa hoa công tử, thế nhưngkhi nhìn Tiểu Phàm và Hạ Thiên thì sắc mặt lại trở nên lạnh lẽo.
Lý Nguyên Kỳ thấy biểu ca của mình đã đến, hắn vội vàng nhào tới, khócrống lên nói: “Biểu ca, cái tên đê tiện kia lại dám đánh đệ, huynh nhìnđệ này, huhu. . . Biểu ca, huynh phải giúp đệ báo thù! Chém đầu tên tạpchủng kia!”
Đây chính là lai giả bất thiện (người đến ko có ý tốt),người này vừa xuất hiện chính là muốn giúp Lý Nguyên Kỳ đòi lại lẽphải, xem ra hôm nay, bọn họ chỉ sợ là không thể dễ dàng thoát thân rồi.
Trong lòng Hạ Thiên cảm thấy có chút hối hận, sớm biết như vậy thì vừa rồinàng đã kéo Tiểu Phàm lại, không để cho bé đánh nhau rồi, mà cho dù cóđánh thì cũng không thể đánh vào mặt như vậy chứ.
“Ngươi là ai?” Tiểu Phàm không hề sợ hãi nhìn thẳng vào hắn, trong giọng nói non nớt còn mơ hồ mang theo sự quật cường.
Bạch Vũ lạnh lùng liếc mắt nhìn bé, giọng nói âm lãnh: “Ta là biểu ca của Nguyên Kỳ.”
“Thật sự là biểu ca của tên đầu heo kia?” Tiểu Phàm bừng tỉnh ngộ: “Chả trách sao ngươi trông lại giống heo như vậy, quả nhiên là huynh đệ của hắn!”
“Ngươi! Muốn chết à?!” Bạch Vũ không thể chịu được sự vũ nhục này, cho dù đốiphương chỉ là một đứa trẻ thì hôm nay hắn cũng không có ý định buôngtha!
“Hừ, cái tên đầu heo này tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624122/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.