“Không cho phép?” ÂnTịch Ly nhướng mày thật cao: “Nếu nàng đã nói phải nhận tổ tông nhà nàng trước thì hãy mời bọn họ tới đây, sau khi nhận tổ tông nhà nàng xongthì ta đưa Tiểu Phàm vào cung!”
“. . . . .” Hạ Thiên lại bị cứng họng một lần nữa, tổ tông nhà nàng. . . . nàng làm gì mà có tổ tông cơ chứ. . . . . nàng chỉ là một đứa trẻ mồcôi đáng thương mà thôi. . . . Nhưng mà, bây giờ nàng đang nổi nóng, làm sao có thể chịu yếu thế? Hạ Thiên liếc mắt nhìn con trai mình: “TiểuPhàm, nói cho hắn biết tổ tông nhà chúng ta là ai?”
Tiểu Phàm cực kỳ biết phối hợp, hai chân lập tức đứng nghiêm chỉnh, taylàm động tác chào tiêu chuẩn theo kiểu nhà binh ở hiện đại: “Tổ tông của chúng ta là chủ tịch Mao!”
Hạ Thiên vô cùng hài lòng, liếc nhìn Ân Tịch Ly một cái: “Đó, ngươi thấy không? Chúng ta phải bái tổ tông của mình trước!”
Ân Tịch Ly hit một hơi thật sâu, tự nói với mình không được tức giận,mấy năm nay nha đầu này đã ở bên ngoài chịu không ít cực khổ, mình cũngkhông nên tức giận với nàng, huống chi là mình đã đáp ứng với con trairồi.
Vì vậy, hắn nặng nề gật đầu một cái: “Được, vậy nàng nói đi, nàng muốn bái tổ tông thế nào?”
“Ách. . . . .” Bái như thế nào cũng là một vấn đề nan giải, Hạ Thiênngẫm nghĩ một hồi, cảm thấy nơi này không có bức hình chân dung của chủtịch Mao thì bái lạy thế nào? Chẳng lẽ ban ngày ban mặt, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624108/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.