“Thì ra là cái gì?” Cô gái che mặt trông thấy Hạ Thiên cười cười, trong lòng lại có cảm giácbị châm chọc, tuy rằng bây giờ vẫn chưa thể giết nàng, bởi vì ả muốnnàng phải thay thế mình đi hòa thân, nhưng mà nàng cũng đã trúng độccủa mình, chỉ cần đợi đến sau khi hòa thân, ả sẽ phái người lặng lẽ giết nàng, như vậy thì chuyện này sẽ chẳng có một ai biết được.
Côgái che mặt —— Hướng Linh Lung sỗ sàng đánh giá Hạ Thiên, ánh mắt nàygiống như trước mặt ả không phải là một con người mà là một con kiến.
Hạ Thiên lạnh nhạt nhìn ả, sau khi biết rõ nguyên nhân mình bị bắt cóc,nàng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều, lạnh lùng cười một cái: “Thì rangươi chỉ là một kẻ đáng thương không được nam nhân sủng ái mà thôi.”
“Ngươi nói cái gì ——” Giọng nói của Hướng Linh Lung cất lên cao vút, ánh mắthung hăng nhìn thẳng vào Hạ Thiên: “Ngươi dám nói bản tiểu thư là kẻđáng thương?”
“Chẳng lẽ không đúng sao?” Hạ Thiên không hề sợ hãi quay lại nhìn ả, ánh mắt nàng vừa tội nghiệp, vừa khinh bỉ: “Nếu khôngthì tại sao ngươi lại bắt cóc ta đến đây? Không phải là vì Ân Dã Thầnsao? A, đúng rồi, ngươi còn không biết, nam nhân mà ngươi yêu thương đãtừng nói với ta là hắn còn muốn cưới ta làm vương phi đấy. . . . .”
“Tiện nhân, ngươi đừng mơ tưởng!” Hướng Linh Lung hét một tiếng chói tai, bàn tay hung hăng giơ lên định đánh nàng: “Ta không tin, ta không tin, Thần chỉ yêu một mình ta! Chàng chỉ yêu một mình ta!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624085/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.