Sau khi thương thế tốt lên, có lẽ là do Vương gia đại thúc niệm tình Hạ Thiên bị thương nặngvừa khỏi, cho nên hiếm khi thấy hắn lại không an bài một đống chuyện này chuyện kia để dạy dỗ nàng, Hạ Thiên cực kỳ cảm động, vô cùng cảm động,nhưng mà. . . .
Nàng trừng mắt nhìn cái khăn lau trước mặt, trừng mắt nhìn cái lưng trần bóng loáng gợi cảm của Vương gia đại thúc đangtựa ở bên bờ hồ nước nóng.
Chà lưng.
Vì sao lại muốn chà lưng. . . .
Vì cái gì lại muốn nàng bất chấp nguy cơ đau mắt hột để chà lưng cho hắn? !
Nàng trừng mắt, hung hăng trừng mắt nhìn tấm lưng trần đầy khiêu gợi này,trừng đến nỗi, nếu có thể chọc thủng mấy lỗ trên cái lưng này thì càngtốt, đỡ mất công nàng phải lau.
Đáng tiếc, trời không toại lòngngười,Vương gia đại thúc thấy nàng cằm khăn đứng thật lâu mà không hề có chút động tĩnh, hắn bất mãn.
“Thất thần cái gì vậy? Lại muốn làm trò gì nữa đây?”
Hạ Thiên bĩu môi, tay cầm khăn chà lên lưng hắn, cười nói: “Không, không có, người ta nào dám, ta chà lưng này, haha. . . .”
Đứng ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, nàng đành phải cầm khăn chàlưng, nhắm mắt lại, đụng đến tấm lưng trần bóng loáng, kỳ cọ, kỳ cọ a. . . .
“. . . .” Nàng chà chà…
“Ừm. . .” Vương gia đại thúcthoải mái ngâm lên một tiếng, đôi mắt nheo lại, giống như một con mãnhhổ ngang ngược đang lim dim ngủ.
“. . . .” Nàng chà sát, từ từ tăng thêm lực.
“Ừm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-dai-thuc-nguoi-that-xau/1624018/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.