Mặt trời rạng sáng dần sau chân núi,
Cánh hoa cuối cùng trên cành đào khô từ từ rụng xuống, mùa đông lạnh giá qua đi, mùa xuân lại đến, muôn vật nảy nở, sinh sôi.
Tại nơi Hoàng Thành ồn ào náo nhiệt, mái ngói cùng đèn lồng đỏ xen kẽ nhau, xếp chồng lên từng lớp, từng lớp.
Thư Di và A Ngu sóng vai nhau đi trên phố.
Trên đường lớn Hoàng Thành, có một tửu lâu to lớn nằm đó, cực kì nổi tiếng, danh chấn khắp chốn,
Tỏa Nguyệt lâu.
Đồ ăn ở đây không chỉ hấp dẫn, ngon miệng mà lại luôn thay đổi một cách kì lạ, đặc sắc.
Hai người bước đến trước cửa, chưởng quản vừa nhìn thấy liền nhanh nhẹn chạy đến bên này, lễ phép cười cười, gật đầu một cái nói
:''Lão bản trở về a! Hắc, Bạch đầu lĩnh lại đến gây rối!"
A Ngu :''...'' Tiệm bị kẻ xấu quấy rối, các người còn bình tĩnh như vậy.
Ngồi ở bàn trung tâm quán là hai vị hán tử thân hình cao lớn, giọng điệu ồm ồm bất thiện. Bộ dáng hùng hổ đang kéo lại vạt áo cho nghiêm chỉnh, quy củ đợi, tận lực biểu hiện ra dáng vẻ của kẻ xấu.
Lúc đập bàn gọi món còn cố gắng giảm lực độ, tránh làm hỏng.
A Ngu :''...'' Văn minh quá.
Thư Di thở một hơi, bất đắc dĩ nhún vai tiến tới.
Nam tử xoa xoa cằm đứng dựa vào một bên hóng hớt.
Ban đầu lúc mới mở quán theo nhiệm vụ của hệ thống, thường xuyên có vài tên lưu manh ỷ vào chủ lâu là nữ nhân mà đến gây rối, gào thét đòi tiền bảo kê.
Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-da-choi-den-man-cap/1136234/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.