Chương trước
Chương sau
"Vương phi, người tránh ra một chút. Ủy Long lại không để ý nàng muốn vòng qua nàng đi vào, nhưng nàng lại chặn cửa không cho hắn đi, kiên quyết hỏi cho bằng được. "Ta hỏi lại lần nữa, vương gia bị làm sao?"
Ủy Long đang vội lại bị nàng hỏi mãi không tha mới đành nói: “Vương gia bị trúng mị dược, phải dùng nước lạnh dập lửa, vương phi, bây giờ người có thể tránh ra chưa."
Nghe vậy Hoàng Ngọc Nhi có chút ngơ ngác đứng qua một bên, Ủy Long lắc đầu lập tức mang nước vào.
Nâng cũng không biết Ủy Long đã ra ra vào vào bao nhiều lần, Mạc Thanh Hàn thà dùng nước lạnh cũng không muốn lấy năng làm giải được, tâm tình của nàng có chút phức tạp.
Nàng có thể hiểu là do hắn còn tình cảm với Vương Thiên Tuyết nên không muốn động chạm vào nàng nhưng nếu vậy biểu hiện gần đây của hắn lại giải thích thế nào? Nụ hôn đêm đó là sao, là do hắn hoa mặt tường lầm nàng là người trong lòng hay là do ánh nền làm lay động lòng người khiến hắn không kiểm chế được mà hôn nàng, lại nói nàng lúc đó cũng có chút rung động, lúc hắn hôn nàng có thể đầy hắn ra nhưng nàng không có.
Rốt cuộc hàng làm sao, hắn đối với nàng là như thế nào, còn nàng đối với hắn lại như thế nào, lẽ nào nàng đã động tâm với hãn? Nghĩ đến đây nàng lại hoảng sợ lắc đầu, không, không được, hắn còn chứa quên được người kia nàng không được động lòng với hắn, nếu không nàng sẽ phải đau lòng.
Hoàng Ngọc Nhi có chút cười tự giễu, sao nàng lại suy nghĩ vấn đề này. không biết qua bao lâu cuối cùng Hoàng Ngọc Nhi cũng thấy Ủy Long đi ra nhưng lần này hắn cũng không đi xách nước nữa, nàng mới mở miệng hỏi: “Vương gia đã ổn rồi sao?"
Loading...

Ủy Long thờ hồng hộc gật đầu, nàng định bước vào tlại bị Ủy Long cản lại, "Vương phi, vẫn nên đợi vương gia di ra di."
Nghe vậy nàng cũng không dám bước vào.
Đợi một lát thì Mạc Thanh Hàn bước ra, trồng hàn có về uề oải, nhưng khi sắc đã bình thường, không còn đỏ như lúc trước nữa, nàng muốn nói lại thôi. "Bên kia thế nào rồi." Mạc Thanh Hàn hài, "Thuộc hạ đã làm theo lời vương gia căn dặn, đã đem nam từ kia đến phòng của nhị tiểu thư" Ủy Long trả lời, đáng đời nữ nhân kia dám gài bẫy vương gia còn bắt vương gia phải chịu trách nhiệm với nàng ta. “Đi, chúng ta đến đó." Mạc Thanh Hàn lạnh giọng nói sau đó liếc Hoàng Ngọc Nhi một cái rồi rời đi. Cũng may hắn kìm nén không hít nhiều mị hương nếu không e rằng có dùng nước lạnh cũng vô ích.
Hoàng Ngọc Nhi không biết bọn họ nói gì chỉ theo sau Mạc Thanh Hàn. Lúc này bên tòa viện phía tây mọi người đã tự tập trước Uyển Viện, bên ngoài có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của nữ từ tiếng thở dốc của nam nhân.
Những người có mặt ở đây đều là những công từ tiểu thư, còn có vài vị quan lại, mọi người đang vui vẻ ngoài kia thì bỗng nhiên có một nha hoàn chạy đến hét lên nhị tiểu thư bị Ngũ vương gia nhìn thân thể. Nghe xong ai cũng kinh ngạc rồi hết hồn, Ngũ vương gia làm sao lại nhìn thân thể của nhị tiểu thư, tất cả mọi người tò mò xen lẫn không tin.
Hoàng Thái Ủy nghe xong ngỡ ngàng lập tức chạy đến Uyển Viện, mọi người cũng nổi bước theo sau, muốn xác nhận xem có phải là Ngũ vương gia làm chuyện đó hay không, rất nhiều người ở đây đều không tin, đặc biệt là các vị quan quyền cao chức trong.
Ai cũng biết Ngũ vương gia làm người chính trực công minh, nhân phẩm vô cùng tốt, sao lại làm ra loại chuyện này.
Đến nơi mọi người đã nghe âm thanh kịch liệt, mở ám, khiến người ta đỏ mặt bên trong, nữ từ có mặt ở đây đã sớm xấu hồ đồ mặt
Lý Đào tò mò muốn dòng tai lên nghe lại bị một bàn tay bịt lại, lại nghe bên tại có người nói: "Hoàng hoa khuê nữ không nên nghe âm thanh mờ ám này. Lý Đào bỏ tay hắn ra quay đầu lại nhìn, thấy rõ khuôn mặt người che tại mình là ai thì ngây thơ nói: "Tử vương gia, người biết bên trong bọn họ làm gì sao?" Mạc Thanh Phong mim cười lại ghé tai năng khể nói: "Bọn họ đang làm chuyện chi phu thê mới làm."
Nghe vậy Lý Đào vẫn ngơ ngác không hiểu, nàng chỉ là hoàng hoa khuê nữ làm sao mà biết chuyện phụ thể là làm gì.
Mạc Thanh Phong nhìn vẻ mặt của nàng bật cười: “Không biết phải không, yên tâm, chừng nào cưới nàng về ta sẽ chỉ cho nàng biết."
Mạc Thanh Phong nói chuyện mờ ám khiển Lý Đào mặt đỏ bừng, bọn họ ở đây to nhỏ bên kia Hoàng Mỹ Hoa nhìn thấy đã âm thầm nghiến răng, nàng ta đã định tử vương gia là của nàng ta sao hắn có thể cùng nữ nhân khác thân mật như vậy, không thể nàng tuyệt đối không cho phép. Hoàng Thái Ủy vẫn đứng ở cửa chặn chứ chưa bước vào, ông ta làm ra vẻ tức giận một bộ dạng muốn xông vào lại không dám, Ngô thị đứng bên cạnh giả vở khóc lóc. "Lão gia, phải làm sao, Ngũ vương gia sao có thể đổi với Nhu Nhi như vậy, rõ ràng hắn đã lấy Ngọc Nhi, lại còn cùng Nhu Nhi..." "Câm mồm, còn không biết bên trong có phải Ngũ vương gia hay không đừng nói lung tung"
Ngô thị bị Hoàng Thái Ủy chặn họng liền im bặt nhưng vẫn có chút ủy khuất nói: "Lão gia, nha hoàn đã tận mắt nhìn thấy Ngũ vương gia trong phòng Nhu Nhi, lẽ nào còn sai, hơn nữa cũng không thấy Ngũ vương gia đầu. Hoàng Thái Ủy vẫn không chắc chắn lại hỏi nha hoàn kia: "Người có khẳng định, người bên trong là Ngũ vương gia không?"
Nô tỳ kia gật đầu lia lịa, "Đúng là như vậy, nô tỷ đã nhìn thấy vương gia ở trong phòng nhị tiểu thư
Nô tỳ kia vừa dứt lời, bên trong truyền đến âm thanh mềm mại của nữ nhân: “Vương gia, mạnh nữa lên, Nhu Nhi thoải mái quá."
Mọi người nghe vậy hít một ngụm khí lạnh, nữ tử kia đã kêu vương gia, lẽ nào người bên trong thật là Ngũ vương gia.
Mạc Thanh Phong đứng một bên nhíu mày, hắn không biết người bên trong có phải ngũ để không nhưng hắn vẫn tin tường ngũ đê, ngũ đệ tuyệt đối không làm ra chuyện này, có khi nào là bị hãm hại, không biết có người nào đột nhiên lên tiếng nói: "Không ngờ Ngũ vương gia lại làm ra loại chuyện này, ta coi như nhìn nhầm hắn rồi."
Ở đây cũng có không ít người đã tin tưởng người bên trong là Ngũ vương gia, bọn họ không khỏi thất vọng. "Bại hoại, ô nhục, Ngũ vương gia hoàn toàn khiến ta thất vọng.
Lời của hắn vừa dứt đột nhiên có một giọng nói sắc bén vang lên: "Không biết bồn vương đã làm gì mà khiến Đô Ngự Sử thất vọng như vậy.
Mọi người nghe thấy giọng nói này tất cả đều quay đầu lại, nhìn thấy Ngũ vương gia cùng Ngũ vương phi bước vào, mọi người đều sửng sốt
Hoàng Thái Ủy và đại phu nhân đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ vẻ hoảng sợ, nha hoàn kia cũng kinh sợ không kém.
Bằng nhiên có người lên tiếng: "Ngũ vương gia ở đây, vậy bên trong phòng nhị tiểu thư là người nào.
Người này vừa nói xong mọi người liền nghi hoặc, các quan đại thần biết được người bên trong không phải Ngũ vương gia thì thờ pháo vui mừng.
Mạc Thanh Hàn lên tiếng: "Xảy ra chuyện gì?" “Ngũ đệ, có người tố cáo đệ cùng nhị tiểu thư làm chuyện mờ ám ở bên trong." Mạc Thanh Phong trả lời hán. "Vậy sao, bổn vương cũng muốn biết kẻ nào to gan lớn mặt dám tố tội bón vương" Giọng nói của hắn lạnh như băng khiến mọi người không khỏi run sợ, đặc biệt ba người ở ngay cửa càng thêm rét lạnh. “Hoàng Thái Ủy, ngũ đệ của bồn vương đang ở ngoài này rồi, vậy người bên trong là ai, người không nên kiểm tra một chút sao?" Mạc Thanh Phong phe phẩy chiếc quạt nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.