Chương trước
Chương sau
Mạc Thanh Hàn được một nữ nhân dìu ra nhìn hai người quỷ phía dưới lại không nói gì ngược lại nhìn Hoàng Ngọc Nhí, mà nàng thì ý vị thâm trường nhìn hắn. “Vương gia, ngài đã không chấp nhận ta thì ta cũng không ở lại làm chướng mắt ngài, ta đi đây." Hoàng
Ngọc Nhi đang định cất bước đi thì bị hắn gọi lại. "Quay lại đây, vào trong. "Nhưng mà bọn họ không cho ta vào, còn nói ta là nha hoàn." Hoàng Ngọc Nhi mở to đôi mắt long lanh nhìn Mạc Thanh Hàn, giọng điệu còn có chút ủy khuất. "Ai dám không cho người vào, lời bổn vương nói mới tỉnh, máu vào đây Người nam nhân này đủ bá đạo, nàng thích, Hoàng
Ngọc Nhi phải nói là nghênh ngang đi đến
Đợi nàng đứng trước mặt hắn, Mạc Thạnh Hàn mới nói: "Các người đứng lên đi."
Ủy Thiên cùng Phi Hổ lúc này mới đứng lên, lại nghe Mạc Thanh Hàn dõng dạc nói: "Nàng là Hoàng Ngọc
Nhi, là vương phi của bồn vương, các người phải có lễ với nàng." sau
Loading...

Nghe xong Ủy Thiên không tin nổi trợn mắt hô to: “Không thể nào, nàng chính là đà nữ kia sao, vương gia, nếu vậy nàng sao có thể hầu hạ người được." "Tại sao ta không thể hầu hạ phu quân ta." Hoàng
Ngọc Nhi có chút tức giận hầm hừ nói, tên này đúng là có thành kiến với nguyên chủ dủ nguyên chủ có xấu đến mức nào thì nàng cũng là vương phi, hắn lại dám nói nàng như vậy.
Ủy Thiên á khẩu không nói nên lời mà một bên Phi Hồ chi trầm mặc quan sát Hoàng Ngọc Nhi, vương gia đã nói nàng là vương phi hắn cũng không dám có ý kiến, chỉ là tên ngốc bên cạnh hắn lại kích động như vậy, sơ là lại bị phạt nữa rồi. “Lời bồn vương nói người không nghe rõ sao?" Mạc Thành Hàn lạnh lùng quát, Ủy Thiên lại lần nữa quỷ xuống, chắp tay lại nói: “Thuộc hạ không dám “Tự mình đi lãnh phạt đi, người không cần ở đây nữa “Vương gia." Ủy Thiên có chút nóng vội, lĩnh phạt thì trở về Lân Lâu Các đi” Mạc Thanh Hàn lạnh lùng nói. có thể nhưng hắn không muốn quay về Lân Lâu Các “Bổn vương không muốn nói hai lần." Trước giờ hắn ghét nhất người không tuân theo lời hắn.
Ủy Thiên nhìn Phi Hổ cầu cứu, Phi Hổ cũng không nghĩ vương gia lại kiên quyết như vậy, hắn chợt lên tiếng: “Vương gia, Ủy Thiên chỉ là lo lắng cho người, người xem ở nỗi lòng của hắn tha cho hắn một lần.
Mạc Thanh Hán không lên tiếng, Ủy Thiên càng không dám nói gì, Song Miêu ở bên cạnh cũng thay
Ủy Thiên cầu xin. “Vương gia, Ủy Thiên cũng không phải muốn làm trái lệnh, ngài bỏ qua cho hắn lần này đi."
Mạc Thanh Hàn nhìn đám người quỳ phía dưới thanh âm phát ra lạnh như băng: "Các người bây giờ không xem lời nói của bổn vương ra gì phải không, vậy thì tất cà quay về Lân Lâu Các đi, không cần ở lại đây
Ba người kia sửng sốt nhìn Mạc Thanh Hàn, không nghĩ vương gia sẽ tức giận đem cả ba người đuổi đi, Hoàng Ngọc Nhi thấy không khí căng thẳng mới lên tiếng. “Ai da, vương gia, ngài đâu cần phải tức giận như vậy, bọn họ cũng chỉ là quan tâm ngài thôi, ngài cũng không nên tức giận hại mình, ngài xem đứng đây một Nói xong nàng tỉnh bê khay thức ăn đi, nàng thật sự đi Mạc Thanh Hàn đã kéo nàng lại. hồi đồ ăn cũng nguội hết rồi, để ta đi hâm lại." không thể đứng ở đây thêm giây phút nào nữa, không khí này cũng quá ảm đạm rồi nhưng chưa kịp
Hắn nhìn ba người đang quỷ nói: “Đứng lên đi, không có lần sau.
Ba người như được ân xá đống loạt đứng lên, "Cảm ta vương gia."
Mạc Thanh Hàn giựt lấy khay đồ ăn trong tay nàng đưa cho Song Miêu, "Ngươi, đem xuống nhà bếp hâm lại." Sau đó kéo Hoàng Ngọc Nhi vào phòng để ba người ở ngoài sửng sốt lại âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Song Miêu liếc nhìn hai nam nhân trước mặt rồi rời đi, Ủy Thiên vẫn chưa hết kinh sợ, lại nhìn Phi Hồ nói: "Ta không nghe nhầm chứ, nữ nhân kia vậy mà cầu xin thay chúng ta." lạ hơn là bọn họ cầu xin vương gia không mảy may để ý, nữ nhân kia vừa nói mấy câu vương gia đã bỏ qua cho bọn họ, đúng là không thể tin nổi, thời gian qua bọn họ không ở cạnh vương gia thái độ của vương gia với nữ nhân kia đã thay đổi nhanh chóng như vậy, trong khoảng thời gian này đã có chuyện gì mà bọn họ không biết.
Phi Hổ lại không để ý đến hắn chỉ yên lặng đứng một bên. "Vương gia ta muốn về Thanh Mai Viện một lát." Vào trong phòng Hoàng Ngọc Nhi mở miệng thử hỏi, nàng không muốn ở cùng nam nhân này, hắn quả âm tram.
Mạc Thanh Hàn nhìn nàng không rõ cảm xúc của minh, nghe thuộc hạ không công nhận nàng hắn khó chịu trong lòng, lại không nhịn được tức giận, hắn cảm thấy mình điên rồi lại vì nữ nhân này mà cáu gắt với thuộc hạ, đây không giống với tính cách ngày thường của hắn, "Người về đi, từ mai không cần qua chỗ bổn vương" Có thể mấy ngày nay nàng luôn bên cạnh hắn khiến tâm tình hắn thay đổi, để nàng cách xa mình một chút có lẽ tâm tình sẽ cân bằng hơn.
Nữ nhân này thay đổi một cách nhanh chóng làm nhiễu loạn tâm trí hắn.
Hoàng Ngọc Nhi không biết vì sao hắn thay đổi chủ ý nhưng như thế cũng tốt nàng lại được quay về cuộc sống thường ngày, không cần nhìn hắn nhãn nhỏ khó chịu nữa.
Tin tức Mạc Thanh Hàn trọng thương bị phong tỏa, ngoài Mạc Thanh Vũ và Vương Thiên Tuyết thì người trong cung không người nào biết nên cũng không có ai đến thăm Mạc Thanh Hàn.
Hôm nay lại có một vị khách ghé thăm, không ai khác chính là Cừu công chúa Mạc Thanh Thanh. "Công chúa người đến đây là muốn gặp vương phi sao?" Quản gia không chắc chắn hỏi lại, lúc nghe vị công chúa này nói muốn gặp vương phi hắn vô cùng kinh ngạc. Từ khi nào vị vương phi kia lại được công chúa hỏi thăm. "Đúng vậy, bồn công chúa muốn gặp tầu ấy, mau dẫn ta đến chỗ tẩu ấy." Giọng của công chúa có vẻ rất phần khích quản gia càng thêm khó hiểu nhưng vẫn dẫn Cửu công chúa đi. "Công chúa, mới theo nô tài " Đi theo quản gia đến chỗ Hoàng Ngọc Nhi, Mạc
Thanh Thanh không khỏi thắc mắc, "Chỗ của ngữ tẩu sao lại xa như vậy?"
Đừng nói Cửu công chúa, quản gia cũng cảm thấy sắp đi không nổi, bình thường cũng không ai đến chỗ vương phi giờ đi đến mới biết xa đến cỡ nào, quản gia lau mồ hôi nói: "Bẩm công chúa, ngài cũng biết vương gia không thích vương phi, lại nói vương phi hay gây rối loạn làm ảnh hưởng vương gia, cho nên vương gia đã để nàng chỗ này."
Mạc Thanh Thanh nghe vậy cũng chưa nói gì, danh tiếng của ngũ tẩu nàng đã nghe qua, nghe nói lúc trước ngũ tẩu thường xuyên bám lấy ngũ ca, hỉ nộ vô thường còn hay ghen tuông với thất tẩu, nàng cũng biết ngũ ca thích thất tẩu nhưng nàng thấy ngũ tấu cũng không giống lời đồn nha, nhìn tẩu ấy rất là nhã nhặn, điểm đạm, quản trọng là tàu ấy còn hát hay, biết những ca khúc mà năng chưa nghe qua bao giờ Cũng vì điểm này nàng mới nhìn ngũ tẩu bằng con mắt khác, lúc trước nàng cũng rất ghét ngũ tẩu nha. Hoàng Ngọc Nhi lúc này đang bận rộn cải tạo khu vườn của mình, hôm qua chủ tiệm đã đưa giống hoa đến, thật may Mạc Thanh Hàn không cần năng chăm sóc nữa nên nàng mới có thời gian gieo trồng hoa cỏ. "Tiểu Mai em xong chưa?" "Xong rồi vương phi, không ngờ người có thể nghĩ ra cách trồng như vậy, tương lai khi hoa nở khẳng định sẽ rất đẹp." Vương phi đã xới đất thành nhiều hình trái tim mới tiến hành gieo trồng, lại trồng xen kẽ các loại hoa với nhau, nàng chưa từng thấy ai làm vậy bao giờ, chi tưởng tượng thôi đã thấy vườn hoa của vương phi thật sinh động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.