Chương trước
Chương sau
Hoàng Ngọc Nhi nhìn nàng ta, ăn mặc có vẻ thanh nhã hơn nhị tỷ nàng, nhưng ăn nói cũng có vài phần sắc bén. “Cô nương này là " “Hừ người còn giả vờ không quen biết bồn tiểu thư sao, nếu không vì người vị trí Ngũ vương phi đã là của ta lâu rồi." Nàng kia dường như vô cùng phẫn nộ, Hoàng Ngọc Nhi còn thấy mặt nàng ta vì tức giận mà đỏ hết cả lên. “Đúng thật là bổn vương phi đã quên mất người, Tiểu Mai, nhắc cho bồn vương phi nhớ, vị cô nương này là ai?" Hoàng Ngọc Nhi không quan tâm nàng kia có tức giận hay không, nàng còn không biết nàng ta là ai dâu. "Hồi vương phí, nàng chính là nhị tiểu thư" Tiểu Mai ngoan ngoãn trả lời, Hoàng Ngọc nhi có chút điếng người, sau đó cười nói: “Thì ra là nhị tỷ nha, người khỏe chứ, mặt người đã sung huyết lên rồi kìa, không phải là bị cảm nắng đó chứ?" “Ngươi, Hoàng Ngọc Nhi, ngươi đây là thái độ gì, thấy đích nữ không hành lễ lại còn dám ăn nói với ta như vậy, một thứ nữ như người gả đi đều quên hết phép tắc rồi sao, cũng phải nếu người hiểu lễ nghi thì đâu bị Ngũ vương gia lạnh nhạt thành một cái khí phi." Hoàng Tuyết Nhu đắc ý nhìn nàng, đáng lý ra vị trí Ngũ vương phi là của nàng ta, vậy mà lại để tiện nhân này cướp đi, nàng ta không can tâm. Ngày đó chọn phí cho Ngữ vương gia Hoàng Hậu đã có ý chọn nàng, lại không nghĩ tới Hoàng Ngọc Nhi đã cầu xi Thái Hậu được gả cho Ngũ vương gia, v vậy nàng cũng tuột mất cơ hội cho nên vì trút giận cho nàng mẫu thân đã từ Hoàng Ngọc Nhi.
Hoàng Ngọc Nhi nghe những lời nói của Hoàng Tuyết Nhu chợt lạnh lùng nói: "Không hiểu lễ nghi là người chứ không phải ta, nói thể nào ta cũng là Ngũ vương phi, người nhìn ta phải hành lễ mới đúng, chẳng lẽ phủ Thái Ủy không dạy người điều này sao?" “Người chỉ là một vương phi bị vứt bỏ, có tư cách gì mà kêu ta hành lễ với người.” Hoàng Tuyết Nhu chi tay vào mặt nàng hả hệ nói. Được gả cho Ngũ vương gia thì sao, không phải cũng không được vương gia yêu thích sao. "Có bị vứt bỏ hay không là chuyện của ta, nhưng người không thể phủ nhận việc ta là Ngũ vương phi được Thái Hậu đích thân chỉ hôn, hay người không xem ý chỉ của Thái Hậu vào mắt hoặc là nói người không để Thái Hậu vào mắt"
Hoàng Tuyết Nhu bị nói thể á khẩu không nói được gì chỉ có thể đỏ mặt tức giận. Hoàng Mỹ Hoa đứng một bên cũng phẫn nộ không kém muốn phản bác lại thì đúng lúc này Thân ma ma bước ra. “Ngũ vương phi tới rồi sao, mau theo lão thân vào gặp lão thái thái." Nói rồi Thân ma ma nhìn qua
Hoàng Tuyết Nhu và Hoàng Mỹ Hoa nháy mắt với các nàng rồi nói: "Hai vị tiểu thư phu nhân có việc gấp muốn gặp hai vị, đừng tức giận làm hỏng chính sự của lão thái thái
Hoàng Tuyết Nhu đang muốn nói cái gì đó lại bị Hoàng Mỹ Hoa kéo đi. “Tỷ kéo ta làm gì, ta phải cho tiện nhân đó một bài học."
Hoàng Mỹ Hoa kìm nàng ta lại, lạnh giọng nói: "Ngu ngốc, người không thấy Thân ma ma vô cùng khách sáo với nàng sao, chắc hẳn là ý của tổ mẫu, trước tiền bình tĩnh lại, đến gặp mẫu thân rồi tỉnh.
Loading...

Cuối cùng Hoàng Tuyết Nhu chỉ có thể ấm ức cùng
Hoàng Mỹ Hoa đi vào, trong lòng âm thầm nói, Hoàng Ngọc Nhi người chờ đầy cho ta, sớm muộn gì ta cũng cho người biết tay.
Hoàng Ngọc Nhi đi theo Thân ma ma đến cho lão thái thái, trên đường đi có không ít nha hoàn đàm luận về năng, bọn họ tuy nói nhỏ nhưng nàng cũng thoáng nghe được đội câu.
Lão thái thái đã ngồi sẵn chờ nàng thấy nàng tới liền vui vẻ ân cần: “Ngọc Nhi đã đến rồi sao, mau lại đây để ta xem một chút."
Hoàng Ngọc Nhi nhìn lão thái thái tỏ ra thân thiện có chút nghi hoặc hành lễ xong liền hỏi: “Ngọc Nhi thỉnh an tổ mẫu, nghe Thân ma ma nói sức khỏe của người không được tốt, hiện tại thế nào rồi?"
Lão thái thái thấy nàng lễ phép như vậy không khỏi có chút bất ngờ, lại nói: "Gặp được Ngọc Nhi ta cũng thấy khỏe lên chút."
Nghe lão thái thái nói Hoàng Ngọc Nhi cũng không cho như vậy, nhìn thần sắc của lão thái thái không giống như bị bệnh, nói vậy lão thái thái chính là viện cớ kêu nàng hồi phủ, Hoàng Ngọc Nhi lại cẩn thận nói: “Lão thái thái khỏe mạnh Ngọc Nhi cũng an tâm, Ngọc Nhi còn đang bị vương gia cẩm túc không thể nán lại lâu, biết lão thái thái không có chuyện gì Ngọc Nhi xin phép hồi vương phủ.
Khó khăn lắm mới gọi được nha đầu này tới đây lão thái thái sao có thể để nàng dễ dàng đi. “Ngọc Nhi, lại đây với ta, nói xem người sống ở vương phủ có tốt không?" “Vương phủ tất nhiên là tốt hơn so với phủ Thái Ủy, lão thái thái không cần bận tâm ta." Hoàng Ngọc Nhi thẳng thắn nói.
Lão thái thái khựng người không biết nói gì tiếp.
Bà vốn không thích đứa cháu gái này, nữ nhi nhà ai mà không tinh thông cầm kỳ thư họa còn Hoàng Ngọc Nhi lại không biết một thứ gì, tỉnh khí lại đanh đả hay mắng người, bà còn đang muốn gà nàng cho bà con ở xa, để nàng rời khỏi kinh thành không làm mất mặt phủ Thái Ủy, không ngờ lại có thánh chỉ ban hôn của Thái Hậu, nàng thoắt cái đã thành Ngũ vương phi.
Lão thái thái sau khi biết nguyên nhân nàng được
Thái Hậu chỉ hôn thì càng chán ghét nàng hơn, vốn dĩ đã bồi dưỡng cho Tuyết Nhu làm Ngũi vương phi không ngờ giữa đường nha đầu này lại chen chân vào.
Sau đó lại nghe nàng gả vào vương phủ không được Ngũ vương gia sủng ái bị đưa đến lãnh cung thì càng không để ý đến nàng, nhưng hôm nay không thể không trông cậy vào nàng.
Lão thái thái còn đang tính an ủi nàng mấy câu rồi mới nói đến chuyện chính nhưng nàng lại xa cách như vậy bà cũng chỉ có thể nói thẳng. “Ngọc Nhi a, người xuất thân từ phủ Thái Ủy cho dù gả đi cũng là người của phủ Thái Ủy, nay tam ca người gặp nạn người cũng nên giúp sức một chút
Lão thái thái cuối cùng cũng đi vào chuyện chính, Hoàng Ngọc Nhi còn tưởng phải kì kéo thêm chút nữa, nhưng nghe lão thái thái nói nàng lại có chút trào phúng, nói: “Tổ mẫu, người có điều không biết trước khi Ngọc Nhi xuất giả đại phu nhân đã bảo ta không còn liên quan gì đến phủ Thái Ủy, còn không cho phép ta về, nói ra thì hiện tại Ngọc Nhi cũng không được coi l người của phủ Thái Ủy." “Cái gì, Ngô thị dám nói với người như vậy sao, lão bà ta còn chưa có chết đâu, nàng dám tùy tiện đối với người như vậy, người đầu mau gọi đại phu nhân đến đây cho ta!” Lão thái thái chỉ là vở tức giận, chuyện này làm sao bà không biết được nhưng bây giờ có chuyện phải nhờ nàng bà cũng không thể để nàng chịu thiệt, nếu nàng tức giận không giúp thì cháu trai bà coi như xong.
Hôm trước từ hoàng cung trở về nhi từ có nói với bà Hoàng Ngọc Nhi trổ tài trong yến tiệc được Thái Hậu, Hoàng Thượng khen ngợi, nha đầu này tuy không được Ngũ vương gia sủng ái nhưng được Thái Hậu coi trọng bà mới dấy lên hy vọng gọi nàng tới hy vọng nàng có thể giúp tôn tử của bà.
Thân ma ma vội vàng chạy đi, lát sau quay về lại có thêm một phụ nhân đi cùng, Ngô thị liếc nhìn Hoàng
Ngọc Nhi đối diện với lão thải thải hành lễ, không để
Ngô Thị đứng dậy lão thái thái đã nói: “Ngô thị, gan người cũng to lắm, dám ở sau lưng ta từ Ngọc Nhi, ta nói cho người biết Ngọc Nhi có gà đi cũng là người của phủ Thái Ủy, người lại dám từ nàng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.